Bối Bối đưa tay xách cổ Thúy Nhi, kéo nhau đi tới một ngách nhỏ trên hành lang.
“Thúy Nhi, ngươi có biết Uyển Nhi muốn chuộc thân cần bao nhiêu ngân lượng?”
Thúy Nhi miệng mở to, mặt ủ mày chau đáp “Dạ, cần mười vạn lượng!”
Cái giá tiền này làm Bối Bối trố mắt, há hốc mồm, con ngươi nàng muốn lọt tròng: “Mười… Mười vạn lượng?”
Nàng sờ sờ túi tiền của mình, khóe miệng mím chặt, mang cả nàng bán đi cũng thu không đủ mười vạn lượng a!
…
Ban đêm, không khí đột nhiên trở nên rất lạnh, từng trận gió lạnh đập vào cửa sổ, phần phật phần phật hưởng ứng, gió lạnh từ khe hở cửa sổ tiến vào, muốn đem không khí cả phòng đông lại thành sương.
Bối Bối trốn trong chăn, quấn lấy chăn, hàm răng run lên: “Vù vù, lạnh quá, buổi tối mùa đông ở nơi này không phải để cho người sống mà, lạnh chết ta! Ô ô, nhớ cái giường ở vương cung quá, còn cả chăn ở đó nữa, thật ấm.”
Trong đầu bất giác hiện lên khuôn mặt tuấn tú đang nở nụ cười không một chút nghiêm chỉnh của Cô Ngự Hàn, mỗi lần nàng ngủ mà thấy lạnh, hắn đều đốt lửa trên người nàng, làm nàng nóng vô cùng…
Sau đó, trong lúc nóng đến mơ mơ màng màng, hắn sẽ dùng thân thể nóng bỏng của hắn đem nàng thiêu đốt đến hầu như không còn, làm nàng cũng không rảnh mà biết thế nào là lạnh nữa, chỉ cảm thấy đã bị nhiệt năng của hắn đốt cháy hừng hực…
Nghĩ tới, nàng không khỏi cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002632/quyen-1-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.