Lắc đầu chống cự, đầu óc kịch liệt hoảng loạn, nàng thở hổn hển, trơ mắt nhìn hắn: “Ta nhất định không trở về. Tại sao ta phải đi về một nơi không thuộc về ta, lại không hề hoan nghênh ta!”
Phản kháng lại, nàng buột miệng thốt ra những lời bi thương trong nội tâm, nhưng vừa nói ra khỏi miệng lúc sau thì cấm khẩu. Quả thực là vết thương giấu chặt ở trong mắt, nàng cũng có kiêu hãnh tôn nghiêm của riêng nàng.
Nghe vậy, Cô Ngự Hàn rùng mình, đi tới gần nàng, ngữ khí nghiêm túc: “Ai nói vương cung không hoan nghênh ngươi? Nói xem, có đúng hay không có người bức ngươi rời khỏi vương cung?”
Hắn biết sự xuất hiện bất ngờ của nàng ở trong vương cung rất không bình thường, nhiều đại thần ở trong cung giật mình hoảng hốt vì lai lịch không rõ ràng của nàng. Chẳng lẽ có người trong vương cung thừa dịp hắn không có ở đây để làm khó dễ nàng?
Chết tiệt, chẳng lẽ nàng không phải tự nguyện rời đi, mà là bị Tuyệt Lệ đuổi đi?
“Không có người bức ta rời đi, là bản thân ta nghĩ rời đi.” Bối Bối thẳng thắn nói không chút che đậy, đôi mắt bằng phẳng lay động mà nhìn thẳng vào hắn.
Trong lòng căng thẳng, mặt mày hắn trầm xuống: “Tại sao? Vương cung có nơi nào không tốt? Tại sao phải rời khỏi?”
“Vương cung đâu có tốt, ta tại sao không thể rời đi!” Bối Bối phản bác lại.
“Ngươi…” Cô Ngự Hàn nhịn không được muốn bùng nổ. Dừng thoáng cái, hắn cực kỳ phẫn nộ mà nhìn khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002600/quyen-2-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.