Tuy nhiên, khi nàng vừa nhấc chân đi, những phi tử không có ý tốt kia liền chặn đường nàng, Mã Giai Tuệ Nhàn xông lên trước tiên: “Tại sao đột nhiên lại đi về, chúng ta còn chưa tâm sự xong mà.”
“Đúng vậy, vương hậu tương lai thế này không phải là chê chúng ta trèo cao chứ.” Một phi tử khác mềm mại nũng nịu nói, rõ ràng đang nhìn Bối Bối cười châm biếm.
Bối Bối sao có thể không hiểu ý tứ của các nàng, nàng giả vờ thanh cao cười một tiếng: “Đúng vậy, ta thực sự cảm thấy các ngươi có trèo cao cũng không với tới ta, cho nên, chúng ta cũng không cần giao lưu tình cảm thân thiết làm gì.”
Nói xong, nàng kiêu ngạo ngẩng cao đầu, xoay người rời đi.
Không sai, trong trận đấu mưu mô ngấm ngầm này, nàng đang thua, nhưng, cho dù thua, nàng cũng muốn thua đẹp, huống hồ, hiện tại vẫn còn chưa biết kết cục, chỉ cần Cô Ngự Hàn chịu nghe nàng nói, thì âm mưu này có thể bị vạch trần.
Cô Ngự Hàn, ngươi nhất định phải tin tưởng ta, đừng khiến ta cảm thấy ở cùng một chỗ với ngươi là không đáng tin…
Khi nàng đang quay lại tẩm cung, Anh Nhi vội vàng ra nghênh đón: “Bối Bối tiểu thư, người… Người không sao chứ?”
Nàng giả vờ tỏ ra kiên cường: “Ta không sao.”
Kỳ thật, nàng có vấn đề! Bây giờ, nàng chỉ hy vọng Cô Ngự Hàn có thể ở bên cạnh nàng, hắn có tức giận cũng tốt, nàng không sợ, chỉ mong hắn đứng ở nơi nàng có thể nhìn thấy, chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002540/quyen-2-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.