Nghe giọng nói của Huyên Trữ công chúa đầy bất mãn đối với nàng, Bối Bối cắn cắn ngón tay, chưa có đáp trả lại, nàng cũng không phải là người không biết phân biệt phải trái.
“À...... thì ra là như vậy a, vậy...... Vậy không tịnh thân, người tóc đen không hiểu chuyện cứ không chịu thua kém, người đầu bạc vẫn là thực đáng thương. Cô Ngự Hàn, chàng làm rất tốt, vừa có tình vừa có lý, chàng là giỏi nhất.” Bối Bối cười ngọt ngào, giống như con chim nhỏ nũng nịu ôm lấy khuỷu tay của hắn, dịu dàng tựa vào hắn.
“Buồn nôn!” Huyên Trữ công chúa mắt trợn trừng, không vui trừng mắt nhìn tay kia của Bối Bối đang níu chặt lấy cánh tay Vương huynh của nàng, sau đó quay đầu bước đi ra ngoài.
Bối Bối cười tủm tỉm nhìn bóng dáng cứng ngắc của Huyên Trữ công chúa, rõ ràng rất khó chịu, đương nhiên nàng biết Huyên Trữ công chúa cảm thấy khó chịu đối với ai.
Nhưng mà, lần này nàng ngược lại không có cái loại tâm trạng chán ghét như trước kia, ngược lại cảm thấy hứng thú:“Cô Ngự Hàn, nói muội muội này của chàng dường như còn biết đâu là đường ngay lối thẳng, biết sai có thể sửa chữa, thiện tính phải chăng rất lớn, a......”
Cô Ngự Hàn đem nàng ôm vào lòng, hôn nhẹ lên mi tâm của nàng:“Huyên Trữ kỳ thật bản tính cũng không xấu, chính là bị làm hư, cái gì cũng đều lấy mình làm trung tâm, việc này cũng là vì nàng từ nhỏ mất đi cha mẹ, mà ta đây làm huynh trưởng lại rất ít có thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002318/quyen-3-chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.