Vào đêm, Hắc Khi Phong trở lại quán trọ, nhìn thấy một bóng đen đứng dựa trước cửa phòng, hắn nhẹ nhàng thở dài.
“Đại ca, ta đã trở về.”
Hắc Khi Dạ chớp mắt, buồn bực trong đáy mắt lui đi, thay vào đấy chính là lửa giận:“Phong đệ, đệ có biết tự tiện hành động là phạm vào tối kỵ của binh gia hay không!”
Thấy được gương mặt cau có của huynh trưởng, cho dù tức giận, nhưng cũng giấu không được loại tình cảm quan tâm đối với mình, Hắc Khi Phong cố đè xuống cảm giác mất mát mang từ Huyền Thiên tự miếu về, lên tinh thần mỉm cười.
“Đại ca, ta chỉ đi Huyền Thiên Tự điều tra Tiểu Bối đang ở đâu mà thôi, sẽ không tùy tiện ra tay làm lộ hành tung của chúng ta trong giờ phút này ở Xích Diễm quốc.”
Trên thực tế, nếu không phải Lôi Vân liều chết giữ chặt hắn, hắn sớm đã phi thân đi ra ngoài vào giờ khắc Tiểu Bối cùng Cô Ngự Hàn ôm nhau.
Nhớ tới lúc ấy mình bị xúc động bất chấp tất cả, hắn không khỏi cười khổ, Tiểu Bối luôn dễ dàng ảnh hưởng đến hắn, nhưng là nàng thì sao, có còn nhớ đến hắn?
“Phong đệ, Phong đệ...... Phong đệ!” Hắc Khi Dạ nhíu mày, giọng nói cất cao, dường như mang theo ý không hài lòng.
Hắc Khi Phong hoàn toàn hoàn hồn, cố gắng duy trì sắc mặt không thay đổi:“Đại ca, còn có chuyện gì?”
Quan sát tỉ mỉ sắc mặt của đệ đệ, cuối cùng, Hắc Khi Dạ nghiêm túc cảnh cáo cho đệ đệ:“Phong đệ, mặc kệ bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002292/quyen-3-chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.