Tâm trạng của Bối Bối hưng phấn nheo đôi mắt lại, đầu để sát vào trong ngực hắn cọ cọ.
Nhìn thấy quần áo của hắn có chút ẩm ướt, nàng mới nhớ tới mình đem nước mắt nước mũi đều lau đến trên quần áo của hắn.
MG, nàng còn ôm hắn ôm chặt như vậy, bẩn chết đi được.
Một tay của nàng đẩy ra hắn, cách hắn xa một chút.
Cô Ngự Hàn nhíu nhíu mày, không thích nàng rời khỏi ôm ấp của hắn, đưa tay muốn đem nàng kéo trở về.
“Đợi chút, quần áo của chàng...... Khụ khụ, bẩn bẩn, chàng đi tắm rửa trước đi.”
Ánh mắt của Bối Bối liếc trái rồi lại liếc phải, thỉnh thoảng liếc vào vạt áo chỗ của hắn, trong đôi mắt giấu không được có chút có tật giật mình.
Quần áo của hắn bẩn?
Cô Ngự Hàn sửng sốt, trong khoảng thời gian ngắn có chút chưa phản ứng kịp.
Nhưng mà, khi hắn chộp được sự chột dạ kia trong mắt của nàng, trong nháy mắt hắn đã hiểu được.
Đôi mắt anh tuấn chợt lóe, xẹt qua tà khí xấu xa:
“Tiểu Bối Bối, nếu đây là kiệt tác của nàng, vậy nàng hẳn là thực thích mới đúng, như thế nào lại có biểu hiện chán ghét thế kia.”
Lúc đó, tươi cười của hắn càng thêm mở rộng, đưa tay giữ chặt lấy thắt lưng của nàng, thoáng dùng một chút lực, liền làm cho nàng một lần nữa tựa vào hắn trong lòng, dựa vào không một khe hở.
Ngay sau đó, hắn trêu chọc mang theo giọng nói tươi cười tràn ra:
“Nương tử, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002155/quyen-4-chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.