Ở trên hành lang cung,vang lên tiếng cúi đầu nói chuyện.
" Trưởng lão, vừa rồi tại đại điện ngươi thấy bổn vương cùng Tuyệt Lệ diễn trò như vậy có thành công không?"
" Ha......ha.......Vương cùng Thương hộ vệ biểu diễn đều không chê vào đâu được." Trưởng lão vuốt vuốt chòm râu, cười tủm tỉm trả lời.
Thương Tuyệt Lệ mặt mày trầm trầm:
" Tin tức thương thế của Vương cũng đã khỏi rất nhanh sẽ được truyền ra ngoài, giả bộ si khờ cũng nên tỉnh táo lại rồi."
"Chậc, làm Vương cũng thật không dễ dàng gì."
Cô Ngự Hàn oán giận, nụ cười bỡn cợt thuỷ chung cũng không rời môi, một chút cũng không nhìn thấy là hắn đang oán giận hay là đang hưởng thụ loại cảm giác quân thần đấu trí.
Trưởng lão nhẹ nhàng thở dài:
"Các thần tử đó tuy rằng không phải là tài đức vẹn toàn, nhưng cũng không phải là những người có tư tưởng nổi loạn, chính là bản năng sinh tồn khiến cho bọn họ đi tìm cây đại thụ mạnh nhất để dựa vào, nghiêm khắc mà nói, năng lực của bọn họ không phải là nhỏ, chỉ cần thêm một ít thuyết phục, bọn họ sẽ vì triều đình cống hiến vẫn là rất hữu dụng."
"Trưởng lão phân tích rất là đúng, quốc gia nào cũng có những nhân tài không đồng đều, chúng ta cứ dựa vào sở trường của bọn họ mà dùng thì sẽ được."
Giọng điệu của Thương Tuyệt Lệ cứng lại, đối với chuyện như vậy xem ra phải rộng lượng.
Rừng lớn, loại chim nào cũng đều có, cũng phải là nhiều loại, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002145/quyen-4-chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.