Hắc Khi Dạ giận dữ vội vàng đi trở về cung điện, thủ vệ cùng cung nữ nhìn thấy khuôn mặt u ám của hắn đều sợ tới mức thở mạnh cũng không dám.
Nhìn bọn họ khúm núm, Hắc Khi Dạ càng thêm tức giận.
" Khốn nạn, tất cả cút hết ra ngoài cho ta. "
Thủ vệ cùng cung nữ chạy nhanh ra ngoài, một giây cũng không dám dừng lại.
Hắn nổi giận cánh tay vung lên.
" Loảng xoảng.......loảng xoảng!"
Trên bàn chén bát toàn bộ đều rớt trên sàn nhà, phát ra tiếng vang bén nhọn.
Tế ti từ bên ngoài đi vào tới, nhìn Hắc Khi Dạ đang phát đại hoả, ánh mắt híp vào, đáy mắt hiện lên một tia quỷ dị âm u.
Tiếp theo, hắn cúi đầu, thật cẩn thận hành lễ:
" Thuộc hạ tham kiến Hắc Vương."
Hắc Khi Dạ nháy mắt xoay người, trong chớp mắt đã tới trước mặt tế ti, cánh tay nắm cổ áo tế ti lôi hắn lại gần.
" Hừ lâu vậy mới đến, chán sống à?"
" Hắc Vương thứ tội."
Tế ti sợ hãi run run, nho nhỏ trong ánh mắt toàn là sợ hãi.
Nhìn bộ dáng khúm núm của tế ti, lòng của Hắc Khi Dạ càng thêm phiền chán, hắn hung hăng ném tế ti ra.
" Đồ vô dụng!"
" Dạ dạ, thuộc hạ đáng chết. "
Tế ti sợ đến nỗi môi cũng phát ra âm thanh lập cập.
Hắc Khi Dạ nhướng đôi mày rậm, mím chặt môi, toàn thân ngồi dựa vào ghế lớn.
" Tế ti, nội đan của Phong đệ thuỷ chung không thể chân chính dung hợp được vào trong cơ thể của ta, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Ngươi không phải nói nội đan sẽ dần dần thích ứng với chủ nhân mới sao?"
" Thỉnh Hắc Vương an tâm một chút chớ nóng, dung hợp cần một chút thời gian......."
" Vô nghĩa! Đã lâu như vậy, ta còn không thể điều khiển tự nhiên nội đan của Phong đệ, chết tiệt còn cần bao lâu nữa."
Hắc Khi Dạ quát lớn lên, bả vai tế ti run run.
" Ách.......Vương thỉnh không cần gấp, hấp thu nội đan ngoại lai để tăng pháp lực không thể gấp gáp, nhiều khi còn có thể bị tẩu hoả nhập ma, Vương nghĩ kĩ lại, nội đan của nhị điện hạ nói như thế nào cũng là tu luyện rất nhiều năm mới được, nếu muốn trong thời gian ngắn điều khiển........"
"Ý của ngươi là tu vi của ta kém Phong đệ quá xa, cho nên, mới không thể trong thời gian ngắn điều khiển được nội đan của hắn sao?"
Ánh mắt của Hắc Khi Dạ đột nhiên trở nên lạnh lẽo, thẳng tắp bắn về phía tế ti,
khuôn mặt bùng nổ giận dữ.
Không khí xung quanh bởi vì hắn tức giận mà giảm xuống vài độ.
" Không, không, thuộc hạ không phải ý này, ý của thuộc hạ là........Là người bình thường luyện pháp thuật cũng ít nhất trăm năm sau, Vương hiện tại tuy rằng hấp thu nội đan, nhưng cũng phải cần thời gian."
Nghe vậy, Hắc Khi Dạ có chút buồn bực đứng lên, đi đi lại lại vài bước rồi dừng lại.
" Tế ti, nếu hiện tại ta giết Phong đệ, sẽ có hậu quả gì?"
Phong đệ ngày nào còn sống là ngày đó hắn không yên tâm, thật vất vả mới ngồi lên được ngôi vua mà hắn mơ ước lâu nay, hắn tuyệt đối không để phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn!
Cho dù là người thân của hắn, nhưng mà........Thì có sao đâu, từ xưa đến nay muốn làm việc lớn nhất định phải là người tài giỏi, càng phải có tâm lạnh lùng đối với mọi người.
Hắn tuyệt đối sẽ chứng minh cho phụ vương thấy rằng, đường hắn đi là đúng.
Tế ti tinh tường quan sát sắc mặt trầm tư của Hắc Khi Dạ, trong mắt âm thầm hiện lên một tia sáng.
Đợi hồi lâu không thấy đáp án, Hắc Khi Dạ mắt lạnh quét về phía tế ti.
" Tế ti, bổn Vương đang hỏi ngươi!"
Không dấu vết hắn thu lại tâm tình, tế ti cung kính giải thích:
" Hắc vương, lúc này vạn lần không thể giết nhị điện hạ, nếu nhị điện hạ chết, như vậy nội đan của hắn cũng sẽ bị ảnh hưởng, vì đề phòng xảy ra chuyện, Vương vẫn nên đợi nội đan của nhị điện hạ hợp vào thân mình thì giết cũng chưa muộn."
" Đợi chờ, ta còn phải chờ bao lâu nữa, làm cái này không được làm cái kia cũng không xong, chẳng lẽ phải đợi đến lúc Xích Diễm quốc mang quân đến diệt Hắc quốc sao?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]