“Mưu kế của Văn tướng quân quả thật nắm bắt được tính cách đặc điểm của Hắc Vương để mà triển khai, Hắc Vương tuy rằng kiêu ngạo, nhưng Tế ti bên cạnh hắn lại đa mưu túc trí, chúng ta nên làm gì để bọn họ chỉ dựa vào dấu hiệu đó mà lập tức tin quân ta thất bại tan tác đến bỏ chạy?”
Câu hỏi của Thương Tuyệt Lệ vừa xuất ra, những người khác đều đem ánh mắt cần nghe giải thích tụ tập trên người Văn tướng quân.
“Cái này... Thuộc hạ hổ thẹn, chỉ là có ý tưởng này, cụ thể thực hiện như thế nào thì tạm thời còn chưa nghĩ ra, nhưng mong các vị có thể đưa ra ý kiến của mình" Văn tướng quân không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh mà thẳng thắn thành khẩn, ánh mắt bình thản làm cho người ta vừa nhìn liền cảm thấy hắn là một vị tướng lĩnh có thể tin tưởng.
Bối Bối lặng lẽ kéo ống tay áo của Cô Ngự Hàn.
Hắn không biểu lộ gì mà cười nhẹ nhàng, thì thầm nói:
“Tiểu Bối Bối, làm sao vậy?”
Nàng âm thầm liếc mắt sang Văn tướng quân:
“Vị tướng quân này quả không tồi"
Con ngươi đen của hắn ẩn chứa ý cười, giễu cợt hừ nhẹ:
"Ồ? Thế hắn so với ta thì ai tốt hơn?”
Nàng âm thầm liếc hắn:
"Cái này... Hắn làm sao có thể so với chàng được"
Một bên là người yêu, một bên là bộ thự đáng để tin cậy, căn bản là không có chung ý nghĩa.
“Thì ra trong tim của Tiểu Bối Bối không một ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002134/quyen-4-chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.