Trên đường, người đi đường đi đi lại lại, vẫn náo nhiệt như trước.
Đối với sự huyên náo của xung quanh, Huyên Trữ sớm đã không để ý một chút nào, nàng chỉ yên lặng nhìn nam nhân trước mắt, thuận theo sự im lặng của hắn… mà im lặng.
Hắn nhìn “Hắc tinh ngọc bội” mà xuất thần, nàng nhìn hắn… mà chua sót.
Tư thế như vậy duy trì trong chốc lát, lão bản bắt đầu cảm thấy quái dị.
“Công tử, phu nhân? Công tử… “
Lão bản càng kêu càng lớn, rốt cuộc đưa Hắc Khi Phong từ trong thất thần quay về.
Con ngươi đen của hắn thanh tỉnh, thân mình run lên một chút, ngọc bội trong tay trong lúc lơ đãng mà rơi xuống.
Hắn hành động phi thường nhanh duỗi tay ra, liền vững vàng bắt được ngọc bội.
“Xin lỗi.” Hắn chuyển hướng lão bản mà tạ lỗi.
Nhìn thấy cử chỉ quái dị của họ, sắc mặt lão bản có chút thay đổi, nhưng vẫn không dám biểu lộ quá ra ngoài.
Sau đó, Hắc Khi Phong rốt cuộc nhìn về phía Huyên Trữ.
“Huyên nhi… “
Hắn mới kêu một tiếng, nàng liền giấu đi hết tất cả thương tâm, lộ ra nụ cười tươi sáng với hắn, làm bộ như vừa rồi cái gì cũng không có xảy ra.
Thật sự, đối với hắn mà nói, trong ý thức của hắn, vừa rồi cái gì cũng không có xảy ra.
“Phong, chàng thích ngọc bội này không?” Nàng một lần nữa hỏi lại.
“Nàng mua cho ta sao?”
Nàng gật gật đầu: “Đúng vậy, đương nhiên là mua cho chàng, mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001881/quyen-6-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.