Ánh nến lay động, lập lòe nhấp nháy.
Trong cung điện bố trí mới lạ, làn sa mỏng manh mềm mại phiêu đãng nhẹ nhàng trong gió, thập phần tao nhã.
Lăng Nguyệt công chúa đi qua nơi ấy, nhìn thấy vườn trăm hoa đua nở, xinh đẹp phi thường.
Nàng không khỏi dừng bước chân lại, chuyển hướng đi vào trong.
Nhìn cung điện trang trí đẹp đẽ trước mắt, nàng nhịn không được tán thưởng: “Nơi này thật đẹp, không biết ai ở bên trong?”
Thì thào tự nói, nàng có chút mê mẩn.
Nhịn không được, nàng bước chân vào, ai ngờ, chân trước nàng vừa bước vào, lại đột nhiên cảm giác được chân bị cái gì đánh trúng.
“A!”
Nàng đau đến rút chân về, kinh hoảng nhìn bốn phía:“Ai? Ai trốn trong bóng tối đả thương người khác?”
Từ trong cung điện truyền ra một tiếng nói rất bướng bỉnh: “Không cho phép ngươi đi vào đây, mau rời khỏi cho ta!”
Nghe vậy, Lăng Nguyệt công chúa bình tĩnh lại.
Nghe giọng nói của đối phương, hẳn là một nữ tử rất trẻ tuổi.
Nàng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt nhìn cửa cung điện, dịu dàng nói: “Thật có lỗi, vô ý đi qua đây, cảm thấy nơi này rất đẹp, nhất thời kìm lòng không được đi vào thưởng thức, nếu có quấy rầy đến chủ nhân nơi đây, xin thứ lỗi.”
Bên trong trầm tĩnh một chút, lại truyền ra giọng nói: “Ngươi đi đi, sau này đừng đến chỗ này nữa, ta không muốn nhìn thấy ngươi.”
Bị người khác cự tuyệt kịch liệt như vậy, Lăng Nguyệt công chúa cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001858/quyen-6-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.