Bay racửa sổ Vũ Lâm bị Từ Chấn ôm chặt vào ngực, lần này nàng không chỉ dám mở to mắtcòn chờ mong nhìn xung quanh, muốn sớm tiến vào trong mộng gặp cha mẹ.
“Tớirồi sao?” Nàng nóng lòng hỏi bên tai hắn.
“Đừngnóng vội, sẽ đến thôi.” Hắn hôn lên mí mắt của nàng làm cho đôi mắt sưng đỏ biếnmất trở nên trong suốt sáng ngời.
Vũ Lâmcảm thấy thẹn thùng, thật ra hai người đã sớm tiếp xúc thân mật nhưng nàng vẫnbị một hành động quan tâm này làm đỏ mặt.
Dù saohắn cũng “muốn làm thì làm” nàng vừa vô lực cũng khó kháng cự.
Từ Chấnvòng vo vài nơi, ôm lấy nàng đáp xuống đám mây màu trắng, xem ra bọn họ đã đếnnơi.
“Tớirồi.” Hắn cúi đầu nhìn nàng nói.
“Cha mẹta đâu? Ta tại sao không thấy bọn họ?” Vũ Lâm lo lắng quan sát bốn phía.
“Nàngmuốn nhìn thấy bọn họ vậy sao?” Từ Chấn nâng lên khuôn mặt của nàng, trong lòngcảm thấy tức tối không thôi“Nàng chừng nào thì mới có thể muốn nhìn thấy tagiống như vậy?”
Kỳquái, hắn tại sao hỏi như vậy? Hắn hy vọng nghe được đáp án thế nào? Vũ Lâm cóchút hoang mang rồi lại ra lệnh chính mình không thể nghĩ nhiều.
“Ta......”Nàng chần chờ trong chốc lát“Đêm qua...... thời điểm ở trong sơn động chờ ngài,ta cũng vậy rất muốn nhìn thấy ngài!” Nói xong lời này mí mắt nàng cũng rũxuống, không dám nhìn thẳng hai tròng mắt sắc bén của hắn.
Khóemiệng Từ Chấn hiện lên nụ cười yếu ớt, coi như miễn cưỡng hài lòng đáp án củacô“Chút xíu nữa.”
“Vậyngài mau làm phép để ta thấy cha mẹ, đượckhông?” Nàng đem mặt dán tại trước ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-hon-tan-nuong/1534279/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.