Bàn tayTừ Nhạc đột nhiên dừng giữa không trung ngay cả không cần xoay người cũng đoánđược là ai, hắn cũng hiểu được hàm nghĩa trong lời nói, đại ca hắnTừ Chấnđang phát hỏa !
Vũ Lâmnhìn lại phát hiện Từ Chấn thật sự đứng ngay cửa nhưng vẻ mặt lại không vui.
Từ Nhạccười ha ha“Đại ca khỏe chứ, đệ đã hoàn thành nhiệm vụ, đệ nghĩ hiện tại chắckhông còn chuyện của đệ nữa!Đệ đây đi trước, hai người các người cứ tiếp tụcnói chuyện!Đệ không phiền hai người!”
Từ Nhạcchuyển động bước chân tính chạy trốn lại bị Từ Chấn kéo bả vai, hung tợn uyhiếp hắn:“Sau này còn dám trêu chọc người của ta, ta sẽ để đệ đi làm thần mưacả đời !”
“Khôngdám không dám!” Từ Nhạc vội vàng xua tay“Ta chịu đủ loại nhàm chán rồi, ngànvạn lần đừng bảo ta đi nữa!”
“Khôngdám là tốt, đừng để cho ta thấy đệ xuất hiện trong phòng!” Từ Chấn lại cảnh cáonói.
“Dạ dạ!Ta đây đi liền, các ngươi tương thân tương ái, ta không quấy rầy !” Từ Nhạckhông quên cười với Vũ Lâm, lúc này mới chạy như bay ra khỏi phòng.
Từ Nhạcthuận tay đóng cửa đại môn, để trong phòng chỉ còn lại Từ Chấn cùng Vũ Lâm.
Hắn đốimặt nàng, thô lỗ nâng lên khuôn mặt nàng, trong mắt vẫn là cơn giận còn chưatan“Khóc cái gì? Ai cho phép nàng khóc trước mặt nam nhân khác? Muốn khóc cũngchỉ có thể khóc trướcmặt ta!”
Vừa rồithấy cảnh đó làm cho hắn nổi hỏa, nàng lại dùng vẻ mặt điềm đạm đáng yêu nhìnTừ Nhạc, chẳng lẽ nàng không biết sẽ ảnh hưởng đến ngườinam nhân đó sao?
Tạisao? Tại sao hắn phải tức giận nha? Vũ Lâm bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-hon-tan-nuong/1534278/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.