Kinh Sở Tiêu thật sự mệt đến độ muốn ngất lịm đi. Hắn đã lên đảo trước khi đoàn của Chu Hi Văn đến vài ngày.
Xử lý hết các sát thủ được phái đến đây. Hắn biết mình làm như thế này sớm muộn gì tổ chức cũng sẽ trả thù hắn.
Nhưng Kinh Sở Tiêu làm như vậy cũng chỉ để người phụ nữ của hắn an toàn. Hắn sẵn sàng hy sinh tất cả cho cô.
Nhiệt độ trong núi vào đêm ngày càng giảm. Một cơn gió cũng lạnh muốn thấu xương.
Ấy vậy mà cơ thể Kinh Sở Tiêu giống như chiếc lò sưởi, nóng bỏng vô cùng.
“Sở Tiểu à, anh phải cầm cự đến khi chi viện đến nhé?”
Chu Hi Văn nâng gương mặt mệt mỏi của hắn lên, người đàn ông của cô quá vất vả.
Nhìn hắn lại cảm thấy đau lòng muốn chết. Nếu không vì cô hắn cũng sẽ không chịu nhiều đau khổ như vậy.
Nước mắt cô chảy không tự chủ, tầm mắt có chút mờ đi. Họ muốn bình an bên nhau, tại sao lại phải nhận nhiều thử thách như vậy.
Kinh Sở Tiêu gạt đi nước mắt cho cô, hắn thở dài bất lực cười gượng. Đã đau đến mức không thể giả bộ bình thường để cô an lòng được.
“Anh ở yên đây nhé! Em sẽ về lều của mình lấy thêm đồ cấp cứu và gọi chi viện đến. Chúng ta rất nhanh sẽ trở về”
Chu Hi Văn thật sự lo cho Kinh Sở Tiêu, vết thương hắn sẽ không hiến hắn mất mạng. Nhưng nếu mất máu quá nhiều hắn dự là sẽ không qua nổi sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-thu-cam-yeu-lai-tu-dau/3506519/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.