Chi Hi Văn trở về phòng thí nghiệm ở trong doanh trại.
Trong phòng rối tung cả lên. Các tập tin tài liệu đều bị lục loạn cả lên.
Chu Phong cũng đã ở đó. Vừa thấy cô đến ông liền lên giọng của một người cấp trên.
“Bác sĩ Chu lại xem chuyện tốt mà cô làm”
Một đoạn video ghi hình lại lúc đó. Người đàn ông trong video nhấn chuông báo cháy ở hành lang sau khi mọi người sơ tán hắn ta liền vào văn phòng lục tung hết tất cả giấy tờ ghi chép. Xong sau đó lại lấy đi tập văn kiện quang trọng nhất của phương thuốc mới mà cả nhóm Chu Hi Văn nghiên cứu.
Giống như trêu ngươi sự quản lý kém cỏi của quân đội. Người đan ông ấy không ngại lộ diện khuôn mặt của mình. Rồi sau đó biến mất một cách bí ẩn không thể kiểm tra ra xem được hắn ta đã trốn thoát bằng đường nào.
Chu Hi Văn bất ngờ nhìn Kinh Sở Tiêu giơ ra hai ngón tay giữa lên camera. Hắn nở nụ cười khoái chí, bất giác Chu Hi Văn cũng mỉn cười theo, nhưng rất nhanh cũng che dấu đi không ai thấy được.
“Thưa đại tướng, ngài là có ý gì?”
“Cô còn không hiểu ý tôi?”
Chu Phong hơi tỏ ra tức giận. Ông muốn phương thuốc này phải được điều chế hoàn thành nhanh nhất có thể để phục vụ nhiều mục đích.
Cuộc nói chuyện chỉ vọn vẹn vài câu những đã khiến không khí trong phòng căn thẳng tột độ. Chỉ vài người biết mối quan hệ của hai cha con nhà họ Chu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-thu-cam-yeu-lai-tu-dau/3352818/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.