Chu Hi Văn mệt mỏi không biết ngủ bao lâu. Tỉnh dậy đã thấy mình mặc quần áo đàng hoàng.
Đang nằm trên giường, bên cạnh còn có Kinh Sở Tiêu đang ngủ.
Cô nghiêng người nhìn ngắm hắn. Đã rất lâu rồi không thấy được dáng vẻ này của hắn.
Làn da của hắn ngâm hơn xưa trên người xẹo chi chít. Chi Hi Văn tiến ngày mỗi gần. Cô bắt đầu đưa tay sờ soạng hắn, khi lại nắm lấy tay hắn mà nằm lên.
Lúc lại áp mặt lên lồng ngực to lớn kia, không biết tức giận gì đó mà thở phì phò. Lại dùng tay nghịch vết sẹo trên cổ hắn. Rồi hôn lên đó.
Kinh Sở Tiêu bị chọc đến tỉnh. Hắn mở mắt nhìn cô hơi nhíu mày. Khi cô vừa tỉnh hắn liền biết. Lại không nghĩ qua bao năm không gặp cô lại bạo gan như thế. Cả gan thách thức giới hạn của hắn.
"Làm sao? Chọc anh tỉnh à"
Kinh Sở Tiêu lắc đầu
Chu Hi Văn thấy hắn không phản ứng cô liền làm tới. Cô leo lên người hắn, hai chân chống qua hai bên.
Mạnh mẽ mà chiếm đoạt lấy bờ môi khô hốc của hắn.
"Tôi muốn anh"
Một màn này trực tiếp khiến Kinh Sở Tiêu liền dựng. Đũng quần thể theo cũng không giữ nổi thứ đang dựng đầu dậy kia.
"Kinh Sở Tiêu, em nhớ anh đến phát điên rồi"
Vài giọt nước mắt rớt trên gương mặt nghiêm nghị của hắn. Hắn cũng chủ động níu cổ cô xuống hôn.
Đồ ngủ được mặc đàng hoàng không lâu thì cũng bị xách rách lại.
Bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-thu-cam-yeu-lai-tu-dau/2744339/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.