Editor: demcodon
Tù trưởng tộc Rắn là người phụ nữ ốm như củi, hàng năm ở trong hang động làm sắc mặt bà hiện ra vẻ tái nhợt. Bạch Tuyết Thường vào hang thì thấy bà đang ho khan không ngừng. Con người thời tiền sử chỉ cần bị bệnh thì không thể trị. Bạch Tuyết Thường hoài nghi người phụ nữ này có khả năng không còn sống được bao lâu.
"Quan hệ của cô và con trai ta rất tốt?"
"Anh ấy là đàn ông của tôi." Bạch Tuyết Thường ngồi trên một tảng thạch nhũ đối diện tù trưởng tộc Rắn, cử chỉ tự nhiên hào phóng, biểu hiện ra phong thái của một Nữ vương ứng: "Ngài sẵn sàng tặng anh ấy cho tôi không, tù trưởng?"
Jie nghiêm túc lắng nghe. Mặc dù tin tưởng lòng mẹ rộng lượng, lại lo lắng bà nói ra lời từ chối.
Tù trưởng tộc Rắn nhận chén gỗ trong tay một người đàn ông bên cạnh uống miếng nước.
Người đàn ông kia trông rất khỏe mạnh, cơ ngực rất săn chắc, màu da nâu sậm sáng bóng, cánh tay bưng chén gỗ nổi lên từng cuộn cơ bắp. Bạch Tuyết Thường nhìn một chút cánh tay người đàn ông này còn to hơn đùi cô.
Tù trưởng tộc Rắn uống nước xong con ho khan đã giảm bớt: "Năm Jie 12 tuổi đã cho ta trinh tiết. Hiện tại đã 8 năm trôi qua, ta cũng già rồi, giao đứa nhỏ này cho một người phụ nữ trẻ tuổi có trí tuệ vẫn luôn là tâm nguyện của ta."
"Ngài đồng ý rồi?" Bạch Tuyết Thường nhẹ giọng hỏi.
"Ta già rồi, thời gian không còn nhiều, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hoi-mau-he-nhat-ky-nhieu-chong-2/2521155/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.