Editor: demcodon
"Mấy ngày sau tộc Rắn có một cuộc hội họp giữa các bộ lạc. Bệ hạ không phải đang muốn đến tộc Rắn một chuyến sao? Có lẽ có thể gặp được nữ tù trưởng người da đen." Lúc ăn cơm thì Jie nói.
"Là loại hội hợp gì?"
"Các bộ lạc dùng vật tư sinh hoạt trao đổi với nhau. Ngoài ra còn có trao đổi đàn ông, dùng để cải thiện chất lượng huyết thống của bộ lạc cao hơn. Nữ tù trưởng tộc người da đen một lòng muốn cải thiện màu da tộc nhân nói không chừng sẽ đi."
Làm sao cô lại quên con người thời tiền sử cũng lo lắng huyết thống quá gần, ảnh hưởng chất lượng, truyền thống trao đổi đàn ông đã tồn tại từ lâu.
Sau khi Jie ăn xong lấy một cục đá màu nâu từ túi da ra liếm.
Đôi mắt Bạch Tuyết Thường lóe lên muốn liếm thử một chút, hóa ra là mặn: "Jie, anh lấy được cục đá này ở đâu?"
Jie cười: "Đây là cục đá độc đáo của bộ lạc bọn anh. Bọn anh cảm thấy hương vị của nó rất ngon. Sau khi ăn xong thì lấy ra liếm vài cái."
"Cục đá như vậy bộ lạc của anh có nhiều không?"
"Rất nhiều, đầy ngọn núi."
"Có loại nào rất đắng hay không?"
"Có loại đắng, nhưng hương vị không ngon!" Jie lộ ra sắc mặt hoang mang.
Càng đắng chứng minh hàm lượng muối càng nhiều! Đáng tiếc tộc Rắn có một kho báu khổng lồ mà không tự biết. Bạch Tuyết Thường cười đến mi mắt cong cong. Bây giờ cô tràn ngập tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hoi-mau-he-nhat-ky-nhieu-chong-2/2521153/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.