Editor: demcodon
Lúc Bạch Tuyết Thường và Thương trở về, ngoại trừ Huy ôm một đống da thú đi bờ sông giặt thì mấy người đàn ông khác đều ngồi vây quanh tảng đá một vòng nướng thịt hổ xong đặt vào lá cây trên tảng đá, tỏa mùi thơm mê người.
Mọi người đều đang đợi cô về ăn cơm, chủ nhân không ăn miếng đầu tiên thì không có ai vượt qua quy củ.
Ưng bưng một hộp canh thịt, dùng một cái muỗng inox múc canh đưa đến bên môi cô, thấy cô nhìn tảng đá đến ngây ra thì lắc đầu cười nói: "Đã dùng nước rửa qua tảng đá, tôi biết em thích sạch sẽ."
"Vệ sinh sạch sẽ tốt cho cơ thể, mọi người đều ăn đi!" Bạch Tuyết Thường khẽ mỉm cười, hai cái lúm đồng tiền lóe lên ăn canh thịt Ưng đút: "Thịt hổ rất thơm, có muối nữa càng tốt."
"Muối là gì?" Ưng đã hỏi một lần hỏi, hắn đối với đồ vật gọi là muối kia rất là tò mò.
"Nếu chúng ta sống gần biển nhất định không thiếu muối ăn, đáng tiếc hiện tại là núi Alps. Tôi nhớ rõ nơi này cũng có muối." Bạch Tuyết Thường kêu lên.
"Con nói là núi gì?" Thương đưa một xâu thịt nướng cho cô.
Bạch Tuyết Thường lúc này mới nhớ thời tiền sử còn chưa có tên núi Alps này, nhưng lục địa này cũng có muối. Cô nhớ rõ trong nước Đức có một khu vực sản xuất muối tên là Hồ Kinh, cũng thuộc về núi Alps. Trong tương lai phải ngồi xe mười mấy tiếng, thời tiền sử sẽ không có đường, dã thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hoi-mau-he-nhat-ky-nhieu-chong-2/2521069/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.