Tiêu Lăng, Dương Tử Vân cùng thị vệ Hạ quốc đều nghiêm chỉnh đứng đợi một bên trong lúc Mộ Dung Ưng giao đấu cùng Hạ Duẫn Ngân.
“Mộ Dung Ưng, ngươi thật hèn hạ, lại có thể đánh lén.” Hạ Duẫn Ngân chiêu thức càng thêm hung ác.
“Đã không thích sao còn muốn áp đặt cho người. Ngươi thì sao, dámdùng Song nhi để uy hiếp nàng, như vậy thì không hèn hạ hay sao?” Hắnchế giễu đáp trả.
“Hãy bớt nói nhảm đi. Ngươi đã đến đây, vậy cũng đừng trách ta khôngkhách sáo. Ta muốn giết ngươi, giết ngươi rồi ta lại có thể mang Trữ Anvề.” Hạ Duẫn Ngân thật ra càng thêm căm hận chính là Trữ An đã nói yêuhắn ta.
“Ngươi cho là ngươi giết được bổn vương sao?” Mộ Dung Ưng tuy rằngchưa ra được đòn sát thủ, nhưng đều có thể dễ dàng hóa giải các chiêuthức của y.
“Đại ca, huynh cũng đừng khách khí với y. Phế võ công của y đi, là do y ép người quá đáng. Dù cho Hạ triều có hỏi tới, cũng do y tới Thiêntriều quốc chúng ta sinh sự trước.” Dương Tử Vân hô to.
“Tam đệ, đừng kích động, nên làm thế nào, đại ca sẽ tự biết chừngmực.” Tiêu Lăng giữ chặt lấy hắn. Hắn luôn hành sự bất kể hậu quả. Nóinhư thế nào Hạ Duẫn Ngân cũng là thái tử Hạ quốc. Nếu đại ca giết hắn,cũng sẽ rất phiền toái, vả lại hắn dù sao cũng là ca ca của Trữ An.
“Nhị ca, là do y khinh người quá đáng.” Dương Tử Vân bất mãn nói.
“Đại ca hiểu rõ đạo lý. Chúng ta chỉ cần đứng một bên nhìn là tốtrồi. Nếu như đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582727/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.