“Ngươi hỏi câu này không phải vô ích sao? Vương phi của bổn vương sao có thể để mặc ngươi tùy ý mang đi, nếu vậy thì mặt mũi của bổn Vương để ở đâu?” Mộ Dung Ưng nhìn hắn, có phải hắn ta rất liều lĩnh hay không,trắng trợn xông tới Vương phủ của mình đòi người.
“Vậy là lật lọng, không giữ lời hứa, ngươi là Vương gia mà hành độngnhư thế sao? Người thì hôm nay ta phải mang đi.” Phó Vân lạnh lùng nói.
“Không có sự đồng ý của bổn vương, ngươi dễ dàng mang đi được sao,nếu không tin thì cứ thử xem!” Mộ Dung Ưng cho tới bây giờ vẫn chưa sợuy hiếp.
Nhìn thấy hai bên gươm đã tuốt vỏ, nỏ giương dây, tình hình hết sứccăng thẳng, Mạn Tâm mở miệng: “Các người giằng co có suy nghĩ đến cảmnhận của ta không, ta là người chứ không phải đồ vật để cho các ngươigiằng co, các ngươi có hỏi qua ý ta muốn thế nào hay không?”
Lúc này hai người mới nhìn về hướng nàng, trong lòng Mộ Dung Ưng bỗng dưng có chút kinh hoảng, nàng có chọn rời đi cùng Phó Vân hay không,nhưng hắn chưa từng nghĩ nàng sẽ chọn mình.
“Không cần nhìn ta, ngươi không thả ta đi chẳng qua chỉ vì ta là công chúa của Hạ Quốc.” Mạn Tâm nhìn Mộ Dung Ưng mà nói, rồi xoay người nóivới Phó Vân: “Ngươi cũng không phải là người tốt đẹp gì, lợi dụng lúcngười ta gặp khó khăn mà nói chuyện đoạt nữ nhân, cũng chẳng quang minhlỗi lạc, cho nên ngươi không cần cãi, ta sẽ không đi cùng ngươi, ta nghĩ ngươi vốn sẽ không ép buộc ta đi với ngươi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582701/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.