Hiện trường yên tĩnh khiến người ta cảm thấy có chút đáng sợ, Hoàngthượng ngồi ở trước mặt, sắc mặt đã trở nên vô cùng u ám, tay nắm lấylong ỷ (tay cầm ghế của vua có khắc hình rồng). Nàng tin nếu không phảibăn khoăn về thân phận công chúa Hạ quốc của nàng, không phải băn khoănvề Thái tử Hạ quốc đang ở đây, nàng chỉ sợ đã sớm bị đầu lìa khỏi cổ,làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Với cái hộp trống trơn, nàng nên giảithích thế nào?
Cố không quan tâm nhiều, vậy thì chỉ còn nước liều mạng, khóe môi lộra đường cong cứng ngắc: “Phụ hoàng, người nhất định cảm thấy rất kỳquái, vì sao trong hộp của con không có gì phải không? Thật ra trong đây của con có một thứ.”
“Có thứ gì?” Hoàng thượng ngây ra một lúc, chẳng lẽ hai mắt của mình có vấn đề sao? Ném tia nhìn về phía mọi người.
Mọi người cũng quay qua nhỉn nhau, “Có thứ gì sao?” Tại sao bọn họkhông thấy được? Chị sợ là nàng cố làm ra vẻ huyền bí, muốn xem thử nàng giải thích thế nào.
“Con biết phụ hoàng nhất định thấy rất kỳ quái, thật ra thứ con dângcho phụ hoàng chính là giang sơn thiên hạ.” Lời của Mạn Tâm vừa thốt rakhỏi miệng, ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía nàng.
“Ồ, giang sơn thiên hạ, khẩu khí thật lớn, lễ vật kia thật lớn, bổnvương cần cẩn thận nghe qua một chút.” Sắc mặt hoàng thượng đã dịu đirất nhiều, chỉ cần nàng đưa ra lời giải thích, có như vậy ông mới có lýdo buông tha nàng.
“Phụ hoàng, Thiên triều quốc trong những năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582688/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.