Em rất can đảm
......
Phong Niên gọi điện thoại cho chị Tiểu Anh khi đã tìm được một nhà nghỉ trú tạm, thật không may, chị ấy đang có việc ở Hàng Châu. Nghe giọng điệu chị rất ngạc nhiên trước động thái nói được làm được của Phong Niên: "Chị hoàn lại vé, chị sẽ cố gắng về sớm thăm em." Tiểu Anh nói.
Phong Niên bảo chị không cần vội, ngày mai gặp lại cũng kịp. Tắm rửa xong, cô dựa vào đầu giường đọc sách, bên cạnh có bánh mì ăn thừa dùng làm món ăn nhẹ lúc nửa đêm. Đúng lúc đó Du Nhậm gọi tới, hỏi Phong Niên khi nào về Bách Châu.
"Ừm... Mình sẽ về một tuần trước đợt huấn luyện quân sự." Phong Niên nói mình vẫn muốn làm việc vài tháng trong kỳ nghỉ hè.
"Túc Hải nhớ cậu lắm đấy, cô nhóc nói muốn so chiều cao với cậu. Phong Niên, cậu đã cao lên tí nào chưa?" Du Nhậm nói, hiện nay lũ trẻ tiểu học đều cao hơn mình, nếu có cách nào giúp cao hơn 10 cm, mình tình nguyện lấy IQ ra đổi. Phong Niên nói hình như mình cao thêm 2 cm.
Nghe Phong Niên nói năng ngập ngừng, Du Nhậm cười: "Có vẻ như Phong Niên của chúng ta có tâm sự."
Ở đầu dây bên kia, Phong Niên đỏ mặt: "Mình không sao... Mình luôn không thể ngừng nghĩ về một người bạn, muốn đến Ninh Ba giúp người ấy."
Du Nhậm phát hiện ra điều gì đó: không thể ngừng nghĩ thì sẽ đi tìm đối phương, Phong Niên thuộc trường phái hành động. Du Nhậm nói, Phong Niên, nếu cậu thành công,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-gan-cao-thap/3358961/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.