Chương trước
Chương sau
Con gái nhà họ Long chính là Long Thiền.
Hình như bởi vì một vài nguyên nhân, huyết mạch nhà họ Long không thể bị đứt đoạn, vì vậy cho dù quan tài rắn diệt toàn bộ thôn Long Gia, nhưng vẫn giữ lại Long Thiền và rắn con trong bụng cô ta kia.
Đáng tiếc, rắn con bị tôi đánh chết rồi. Chẳng lẽ Thiên Đạo luân hồi, báo ứng của tôi đến rồi? Bỗng nhiên trong lòng tôi dâng lên cảm giác lo lắng, sờ lên bụng dưới căng chặt. Nhìn Hà Hoan rời đi, đột nhiên có loại cảm giác bất lực trước số mệnh.
Cả đêm qua xảy ra quá nhiều chuyện, rời khỏi trấn nhỏ, lại có định Trấn Hồn nhập thể, tôi cũng chặt đứt liên hệ với quan tài rắn và Mặc Dạ.
Xà thai chính là hấp thụ sức sống của quan tài rắn, lỡ như xà thai thật sự bởi vậy mà chết từ trong bụng thì sao?
Mặc dù đứa bé này không nằm trong dự tính của tôi, nhưng đột nhiên nghĩ đến nó sẽ chết ngay từ khi còn là bào thai, trong lòng tôi không nhịn được mà thương cảm.
Quay đầu nhìn A Bảo đang ngủ say sưa bên cạnh, tôi che lấy bụng dưới, nhìn bắp chân đã biến thành màu đen, lo lắng dưới đáy lòng chậm rãi biến thành khủng hoảng.
“Tôi gọi điện thoại, hỏi xem khi nào A Vấn trở về” Hà Khổ cũng hơi lo lắng, lấy điện thoại di động ra gọi điện. Chỉ thấy A Vấn mang theo Hà Cực Hà Ca từ bên ngoài đi vào, lập tức lên tiếng: “Chuyện gì?” Hà Khổ rất lưu loát kể lại mọi chuyện. “Tôi xem xem”
A Vấn đi đến, chìa tay ra với tôi: “Bắt mạch” Trước kia ông Hồ đều là A Vấn chữa trị, xem ra A Vấn còn biết y thuật.
“Tôi muốn giữ lại” Tôi để mặc A Bảo dán lên một tay của mình, một tay che lên bụng dưới, nhìn A Vấn: “Đây là con của tôi và Mặc Dạ. Cho dù ngày sau như thế nào, chúng tôi sẽ nghĩ cách. Ít nhất, bây giờ tôi muốn giữ lại”
Vẫn ở trong bụng, làm sao sẽ biết sau khi sinh ra sẽ như thế nào?
Không phải mỗi một đứa trẻ đều là hi vọng sao? Dù sao cũng nên để nó được ngắm nhìn thế gian này, cũng để tôi được nhìn thấy nó, không phải sao?
Nếu như phá bỏ đứa bé này, Mặc Dạ sẽ rất đau khổ... Tôi nhìn cái miệng nhỏ nhắn đè đến méo ra của A Bảo, đột nhiên hiểu rõ lời không có cách mà ba mẹ tôi nói.
Có lẽ lúc trước bọn họ cũng từng nghĩ không cho tôi ra đời, dứt khoát để tôi chết khi còn trong bụng, nhưng rồi bọn họ vẫn giữ tôi lại.
Có lẽ cũng từng nghĩ, vừa sinh ra tôi sẽ hiến tế cho quan tài rắn, đảm bảo thôn Hồi Long được thái bình mười tám năm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.