Năm đó, ba của Ngụy Xương Thuận đã giúp đỡ xây dựng căn nhà của gia đình tôi, điều này làm tôi càng cảm thấy không đúng. . Nói cách khác, có thể khi ba của Ngụy Xương Thuận xây nhà mới biết chuyện thôn Hồi Long, mới có chuyện sau đó Cốc Tiểu Lan đi trong thôn muốn xin bài thuốc gia truyền để sinh con, lấy đi hai quả trứng rắn kia của Phù Ngàn.
Cho nên, thật ra cuối cùng việc này vẫn là do ba mẹ tôi ở phía sau vạch mưu kế. Nhưng tôi hỏi tiếp, thím Lưu hình như không biết nhiều hơn. Lúc này đã trời đã tối, căn nhà dọn dẹp xong, tôi cầm theo kim chi, gọi Tiêu Tinh Diệp cùng về.
Lúc tôi đi còn quay đầu nhìn thím Lưu. Bà ấy hình như còn đang dọn bàn, thêm đồ vào các lọ đựng gia vị, tiện thể lại lau sạch đáy lọ.
Một mình bà ấy lo liệu cửa hàng mì làm việc suốt ngày không ngơi tay, cho nên những con rận máu cũng không ngừng bò từ lòng bàn chân bà ấy bò lên tới trên đầu, duy trì mạng sống cho bà ấy.
Mặc Dạ ôm tôi khẽ nói: "Chúng ta đi thôi." Thím Lưu hình như nghe được tiếng động cơ xe, phất tay với tôi ra hiệu cho tôi mau trở về.
Chờ tới lúc tôi lên xe, trong đầu là vẫn hình ảnh những con rận máu kéo sợi chỉ di chuyển. Tôi nhìn Mặc Dạ: "Thím ấy như vậy có thể chống đỡ được bao lâu?"
"Lại phải xem bà ấy có muốn sống tiếp không" Mặc Dạ nhìn tôi khẽ nói: "Tiền sâu rượu muốn sống để chờ cháu trai quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-dai-nhan/637128/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.