Một khi pháo hoa nhen lửa, đốm lửa nhỏ rơi xuống, người đầy trong thôn này đều sẽ bị thiêu chết.
Những người này không ở lại trong thôn, cho nên có lẽ cũng giống như tôi, hoàn toàn không biết về những bí mật kia của thôn Hồi Long.
Cũng không giống với những người ở lại trong thôn trước kia, ép tôi chôn trong quan tài rắn…
Mùi xăng trong không khí ngày càng nồng đậm, tôi nhìn Long Thiền bằng đôi mắt nặng nề: “Rốt cuộc quan tài rắn muốn tôi sống hay là chết?”
“Tôi không biết, dù sao thì cô vào thôn trước đi.” Long Thiền chỉ vào ngọn đèn lớn với tôi.
Cô ta quay đầu nhìn ngọn đèn kia, như hoàn toàn không sợ ánh sáng mạnh của nó vậy, chỉ híp mắt nhìn như thế: “Người trong thôn Hồi Long đều đã chết, không liên quan đến Xà Quân, nhưng cô gái trên lầu các kia đâu?”
Long Thiền vừa dứt lời, ánh đèn trên lầu các chiếu lại, một mặt người trắng bệch mà mơ hồ kề sát trên cửa sổ thủy tinh nho nhỏ, khuôn mặt đó có vẻ hơi hoảng sợ, há miệng nói gì đó với bên ngoài.
Đến bây giờ tôi vẫn không biết cô gái này là ai, nhưng dường như người Mặc Dạ hơi run lên một cái: “Ngươi dám!”
Long Thiền cười ha hả: “Cho nên cũng phải mời Xà Quân vào thôn thôi.”
Tôi lập tức thấy khó hiểu, rốt cuộc quan tài rắn muốn làm gì?
Nhưng còn đang suy nghĩ, Mặc Dạ đã sải bước đi thẳng về phía công đường.
Long Thiền cười khẽ, nhìn tôi nói: “Cô thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-dai-nhan/637012/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.