🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi hỏi câu này xong mẹ tôi chỉ nặng nề nhìn tôi: “Long Duy , mẹ không còn cách nào khác.”



Bà mở cửa rồi đóng lại một cách nặng nề nhưng không đi, chỉ dựa vào cửa phòng tắm nhỏ giọng khóc.



Mẹ tôi nổi tiếng dũng mãnh, thuộc kiểu đánh bài nếu không được như ý là sẽ lật bàn.



Từ nhỏ đến lớn, tôi chưa thấy bà khóc bao giờ.



Nhưng bây giờ bà lại dựa vào cửa ngoài phòng tắm khóc nức nở.



Tôi nhìn bờ vai đang run lên trên tấm kính mờ mà không biết phải làm thế nào để an ủi bà.



Tôi vặn vòi nước, rửa vết thương bị gai đâm dưới chân bằng nước lạnh, đến khi nước từ từ ấm lên mới bắt đầu tắm.



Tiếng nước chảy ào ào át đi tiếng khóc nghẹn ngào của mẹ tôi.



Trong tiếng nước chảy, Mặc Dạ nói bên tai tôi: “Đừng trách ba mẹ em, họ đã cố gắng hết sức rồi.”



Tôi tắm xong đi ra ngoài, mẹ tôi đã ổn định cảm xúc, bà đưa khăn lông cho tôi lau tóc rồi đưa tôi xuống.



Đối mặt với cảnh sát, tôi vẫn nói như lời mẹ dặn.



“Bây giờ đã vào hè, rắn giun ẩn hiện, hôm qua ba người nhà Trần Toàn cũng bị rắn cắn đưa vào viện.” Cảnh sát cất sổ ghi chép đi rồi nhìn ba tôi: “Ông cũng đừng bán rượu rắn nữa.”



Ba tôi vội vàng đưa điếu thuốc cho cảnh sát: “Tôi nào dám nữa, sau này cũng không bán nữa.”



Sau khi tiễn cảnh sát đi thì ba tôi về, nhìn những chiếc kệ trống ở hai bên.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-dai-nhan/259340/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xà Đại Nhân
CHƯƠNG 15: BIẾT VẬY CHẲNG LÀM
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.