Mang theo một cơn gió mát lạnh bước vào phòng, Kim Bảo Nhi nhìn thấy tiểu oa nhi đang ngồi úp sấp mặt trên mặt bàn, khuôn mặt đáng yêu nhỏ nhắn nằm trêncánh tay nhỏ nhỏ, say sưa ngủ. Kim Bảo Nhi nhìn thoáng qua bóng đêm, đãlà giờ Hợi, xoay người lại đóng cửa.
Nàng đi đến bên cạnh hắn,đang muốn ôm lấy, lại thấy ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào, vừa vặngiống như tấm mạng sa mỏng nhẹ nhàng che lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắngmịn của hắn.
Lông my dài ôn nhu nhắm trên vành mắt,giống như mảnh trăng cong cong, đôi môi phấn nộn khẽ mở, tự động hít thở không khí, có mấy sợi nước miếng chảy ra, theo hô hấp của hắn nhẹ nhàng đong đưa.
Thật sự là càng nhìn càng đáng yêu, nàng nhịn không được cúi người đặt lên đôi má phấn nộn một nụ hôn.
Tiểu oa nhi tựa hồ vì vậy mà tỉnh dậy, hắn lấy hai tay mơ màng xoa xoa hai mắt.
“Tỷ tỷ, người trở về rồi sao? Lộ Nhi đợi không được, mệt quá ngủ quên mất.” Hắn ghé mắt nhìn sắc trời, hai mắt đang mơ màng lập tức lóesáng, lộ ra ánh tà mị rồi nhanh chóng biến mất, “Tỷ tỷ, ôm ôm!~~” hắngiơ hai tay ngắn ngủn ra, vẻ mặt khát vọng.
“Sao không lên giường đi ngủ? Phượng nhi cũng không trông coi đệ cho tốt, ngủ như vậy lạnhthì thế nào.” Nàng ôm hắn vào lòng, giọng nói có chút trách cứ.
“Phượng tỷ có ôm Lộ Nhi lên giường, nhưng mà Lộ Nhi ngủ một mình rất sợ hãi,nên muốn đợi tỷ tỷ, nhưng mà chờ một chút đã ngủ thiếp đi.” Khuôn mặtcủa hắn vì mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/181532/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.