Kim Bảo Nhi ôm Lộ Nhi, chân trước vừa với bước vào Kim gia, đã thấy Phượngnhi chạy ra đón, chắc bởi vì Lộ Nhi trốn đi nên nàng vừa tìm một hồi.
“Ôi, tiểu thiếu gia, ngài chạy đi đâu vậy, làm ta suýt muốn chết rồi.” Nànggiơ tay ra tiếp nhận Lộ Nhi từ trong tay đại thiếu gia, len lén thở dài, may mà có đại thiếu gia ở đây, nếu không đi lạc thì nguy.
“Chỉsang nhà bên chơi một chút thôi”, hắn không cho là đúng nhún nhún bả vai non nớt, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ bừng của Kim Bảo Nhi, không khỏi cười thầm trong lòng.
Vừa rồi trên đường về mình đã cố ý cọ cọ vào cổ và ngực của nàng, nhìn thấy khuôn mặt xấu hổ lạicố hết sức nhịn xuống của Kim Bảo Nhi, ruột hắn nhanh chóng xoắn xuýtlại. Đợi lát nữa còn muốn chiêu đãi nàng thêm nữa, lúc này không thểdừng lại.
Tay nhỏ mò mẫm túi mị dược vừa rồi lấy trên người MộDung bằng, đôi môi phấn nộn nâng lên tia cười cười. Hắn phải nhanh chóng tìm cơ hộ để nàng mang thai con của hắn mới được.
“Phong nhi,ngươi dẫn Lộ nhi về phòng trước đi, ta sẽ trở về sau, phải đi tắm nướclạnh mới được.” Toàn thân nóng rực, giống như nàng vừa ra khỏi nước, cảngười ẩm ướt, nàng phân phó một tiếng, rồi dùng tốc độ nhanh nhất phóngtới phòng tắm. Nàng cũng không để ý Kim Khoáng đang chuẩn bị tắm rửa ởbên trong, một cước đạp hắn ra ngoài, đóng cửa lại, cho dù hắn gọi tothế nào cũng không mở cửa.
Kim Khoáng mặc mỗi chiếc áo mỏng kêugào hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/181531/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.