Ho khan vài tiếng, nàng vỗ vỗ ngực mình, dùng ngón tay cho vào cổ họng móc móc, mới phun ra hết.
Hắn dám cả gan ám toán mình! Không trách bản mặt lão quản gia lần này u ámhơn lần trước một chút, hóa ra, là do hạ mị dược! Xem ra lần sau phảinhìn sắc mặt lão quản gia trước khi quyết định gặp mặt cái công tử đoạntụ Đông Công Bằng này!
“Ngươi dám hạ mị dược với ta? Đông CôngBằng, ngươi không muốn sống nữa phải không?” Nàng ho tới đỏ mặt, thiếuchút nữa bị hạt dưa trong cổ họng làm mắc nghẹn.
Đông Công Bằng cười nịnh nọt, giúp nàng vỗ vai nhuận khí, lông mi chớp chớp vô tội.
“Bảo Nhi, ngươi rốt cuộc chịu gọi ta là Đông Công Bằng rồi sao? Xem ra bamươi lượng này có giá trị, không uổng phí ta chạy ba cửa hàng, thiếuchút nữa bị gia phụ biết, vì ngươi, dù có lên núi đao xuống biển lửa thì Mộ Dung Bằng cũng không chối từ.”
Trên trán nàng nhanh chóngchảy xuống ba vạch đen, nàng biết bất luận mình nói cái gì thì hắn đềucó thể tự biên tự diễn, mà còn có khả năng đổi trắng thay đen chứ chẳngchơi. Nếu không, gia tộc Đông Công này làm sao có thể để cho hắn tiêuphá như vậy? Đương nhiên, cũng không thể phủ nhận năng lực vơ vét củacải của hắn làm cho người nào cũng phải trợn mắt há mồm. Đánh bạc! Trămdặm quanh trấn Phương Viên đều không có đối thủ của người này.
“Nói ít lời vô ích thôi, chuyện của Ngô thôn có phải là ngươi làm hay không? Đánh người bị thương ngươi có biết hay không? Mau mở đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/181528/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.