Edit: ngốk trầm
Beta: Thảo My
Trúc Hồng! Bình Sinh ngẩng đầu nhìn lại, gương mặt xẹt qua một chút phiền muộn, trong đôi mắt trống rỗng đỏ ngầu cũng thẳng tắp nhìn chằm chằm bóng lưng Xà công tử, thái độ giống như đã biết vậy, thiết tha mà lại mất mác.
"Là nàng vứt?" Lão Đạo Sĩ ngạc nhiên há hốc mồm, vậy mà, vẻ mặt lập tức tức giận: "Dù là nàng thì sao, y phục của chúng ta, còn không phải là......" Nói đến phần sau, mặt già của hắn đỏ lên, liếc Mạc lão bản mặt hiếu kì bên cạnh một cái, đè ép lời nói sắp bật thốt lên trở về.
"Mặc dù Yêu cùng người có khác biệt, nhưng chúng nó chỉ trêu chọc các ngươi, cũng không có chân chính tổn thương ngươi, Đạo gia làm sao đồn ép chúng như vậy?" Bảo Nhi lại nhìn Lộ Nhi ở trước giờ Tý mới biến thân, không khỏi có chút lo lắng.
Trên mặt của hắn không không biểu cảm, khiến người nhìn không biết hắn rốt cuộc đang suy nghĩ gì, chỉ là, ánh mắt nóng bỏng kia từ khi nàng xuất hiện vẫn luôn theo sát, trong mắt như có điều suy nghĩ, quái dị xuất hiện một tia lạnh lẽo.
Nàng nghi ngờ mím mím môi, Lộ Nhi, bây giờ biểu cảm làm sao kỳ quái như thế, trong ngày thường nghịch ngợm gây sự, mà sau nửa đêm cũng là mặt gian manh cười, nhưng hiện nay, mặt không chút thay đổi, chẳng lẽ là bị thương? Nàng khẩn trương chạy chậm về phía trước, liên tục chạy đến phía dưới rừng trúc, ngẩn đầu lên, nhìn áo bào trắng lay động theo chiều gió, giống như Lưu Tô, dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/1526813/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.