Editor: Van Tuyet Nhi
Beta: Lạc Tâm Vũ
Một tay che ngực, trong cửa tiệm Bảo Nhi lo lắng mà nhìn chằm chằm tia chớp chợt hiện trên bầu trời, đứng ngồi không yên mà đi tới đi lui, mỗi một đạo tia chớp thoáng qua, nàng lại bị dọa sợ đến che lỗ tai lại, đi tới cửa tiệm, nhìn xem thử có bóng dáng quen thuộc sắp trở lại hay không, lại nhìn thấy chỗ tia chớp đánh xuống, sắc mặt trắng nhợt.
"Sao hôm nay trời nắng gắt lại có sấm sét hiện ra chứ, thật rất kỳ lạ, " Kim Chuyên cất gạo xong, cũng ra ngoài liếc nhìn từng đạo tia chớp chói mắt, không khỏi cảm thấy thời tiết hôm nay có chút quái dị: "Hơn nữa, tại sao dường như tất cả sấm sét đều đánh xuống bên rừng trúc kia vậy?"
Kim Quáng đang ngồi ở bên trong lựa ra mấy hạt sạn nhỏ trong gạo chợt ngừng tay lại, ngẩng đầu, vừa đúng lúc nhìn thấy Kim Bảo Nhi bị sợ đến mức mặt tái nhợt, khẩn trương lại sốt ruột mà thỉnh thoảng nhìn nơi xa.
"Rừng trúc?" Kim Quáng không khỏi đứng dậy đi tới, khi nhìn rõ phía tia chớp chợt lóe, chỉ đành phải an ủi nói: "Lộ Nhi sẽ không sao, mỗi lần chúng ta thấy sấm chớp đều giống như đánh xuống mình, nhưng vẫn không có chuyện gì không phải sao? Đại ca, huynh đừng lo lắng, mau trở vào bên trong đi, có thể Lộ Nhi là nhìn thấy sấm chớp nên muốn được riêng tư, yên tĩnh một hồi, cũng sẽ trở lại thôi."
Thật sao? Nàng hít hơi thật sâu, cảm thấy nhị đệ nói cũng không phải không có lý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/1526812/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.