Đợi thật lâu, mớithấy cửa được mở ra từ bên trong, lộ ra khe hở cực nhỏ, mắt thấy bốn bềvắng lặng, mới mở rộng một bên cửa, hắn bọc thân hình nhỏ nhắn của mìnhtrong chăn bông, toàn thân đầy mồi hôi, đứng núp sau cánh cửa còn lại.
“Lộ Nhi!” Nàng kêu lên, đồng thời đẩy cửa đi vào, mắt trợn miệng mở to nhìn bộ dáng toàn thân trắng toát của hắn, “Trời nóng như vậy ngươi còn đắpchăn bông, khó trách toàn thân ngươi đầy mồ hôi, nhanh, mau bỏ chăn bông ra.” Nói xong, nàng muốn bước đến kéo lấy chăn bông dày cộp nặng nềtrên người hắn ra.
Nhưng mà, không ngờ, hắn lại vội vàng tránhsang một bên, thân thủ nhanh nhẹn tránh khỏi bàn tay của nàng, lắc đầunhỏ mãnh liệt như đang lắc trống, màu sắc trong đôi mắt hắn chợt xuấthiện âm u kỳ lạ, như ẩn như hiện, cuối cùng, vẫn bị áp chế xuống.
“Không phải ngươi không muốn đến trường là do trời nóng sao, hiện tại lại trùm chăn, Lộ Nhi, không lẽ là ngươi phát sốt?” Trong lòng nàng cực kỳ gấpgáp, nhưng sao mà mỗi khi nàng tiến về trước một bước là hắn lại lùi hai bước, túm chăn kéo rê trên mặt đất, bị dính đầybụi vàng,
“Tỷtỷ,ta không có phát sốt, trước tiên người đóng cửa lại có được không? Nóngquá.” Hắn yếu ớt thở ra một hơi, mắt nửa nhắm nửa mở nhìn như mũi tênnhọn bắn tới phía ánh sáng, nhịn không được rụt đầu vào trong chăn mộtcái.
Kim Bảo Nhi cẩn thận nghiêng người sang trái đóng một nửacửa đang rộng mở lại, nhưng giờ phút này, không hiểu sao, nàng lại cảmthấy có chút nặng nề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/1526764/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.