Thấy hai đạo sĩ cùngtiểu nhị mới vào làm thành cục diện bế tắc, lão chủ điếm vội vàng runrẩy đi tới, lắc lắcđầu với tiểu nhị một cái, rồi quay sang bồi tội vớihai đạo sĩ.
“Hai vị, thật sự xin lỗi, hắn mới vào làm, nhưng mà,bổn điếm đúng là không có bánh màn thầu cùng thức ăn chay, bởi vì rất ít người xuất gia đến đây ở trọ, cho nên lão hủ cũng không nhớ sắp xếp chu đáo, thật là không phải, không bằng thế này, bây giờ lão hủ cho ngườiđi làm.” Lời này vừa nói ra, đúng lúc có thể giải vây, lại không quênnói lời xin lỗi.
Vẫn ở trong trạng thái khiếp sợ, Bình Sinh không biết có nghe được hay không, chỉ là sững sờ đứng nhìn tay đè chặt chỗngực, nhỏ giọng lầm bầm: “Điều này sao có thể, làm sao có thể.”
Ngược lại, lão đạo sĩ mau chóng hồi phục lại tinh thần, đứng dậy nói lời cámơn với chủ điếm, lại một phen kéo tay đang bị nắm chặt của Bình Sinh ra, như có thâm ý liếc mắt nhìn điếm tiểu nhị một cái.
“Dọc theođường đi, người lớn lên giống nhau có rất nhiều, Bình Sinh, ngươi cũngtự mình kiểm tra hắn rồi, hắn không phải là người mà ngươi muốn tìm.”Lúc nói lời này, tay cầm chặt Đào Mộc kiếm của lão đạo sĩ lại buônglỏng, tựa như suy nghĩ sâu xa điều gì, nhưng cuối cùng vẫn là đẩy tayra, lẳng lặng mà ngồi xuống uống trà.
Trúc Hồngkhẽ hừ một tiếng,rồi xoay người tiến vàophòng bếp, thỉnh thoảng có khách nhân ra vào mớira ngoài chiêu đãi, nhưng phương thúc đối đãi với những khách nhân khácngược lại tốt hơn bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/1526745/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.