Mọi người đứng bênngoài đám khói đặc lo lắng chờ đợi, nhìn sắc trời, đã qua một khắc, vừavặn bước vào giờ Tý, nhưng trong tiệm gạo cháy đen vẫn không có bất kìâm thanh nào.
“Nếu không thì ta vào xem đi, lửa đã tắt rồi, bây giờ đi vào sẽ không nguy hiểm.” Kim Chuyên áy náy nói.
Chỉ cần cột nhà bên trong không đổ sập thì tính mạng hắn sẽ không nguyhiểm, nếu đại ca đã đi vào lâu như vậy mà không đi ra, có lẽ đã xảy rachuyện.
“Tướng công, chàng không thể đi vào, đại ca đi vào cònchưa đi ra, nếu không thì đợi khói tan hết rồi cho người vào tìm, cóđược không?” Vân Tinh kinh ngạc, cầu xin kéo cánh tay hắn, liếc mắt rahiệu cho hạ nhân bên cạnh.
Mấy người vội vàng ôm chân tay hắn, ngay cả Kim Khoáng cũng cuống cuồng tới khuyên bảo, không để hắn làm chuyện điên rồ.
Trong đám người có một bóng dáng lung lay tách mọi người ra, kinh ngạc nhìntiệm gạo, lại nhìn đám người đang khuyên can Kim Chuyên, ấp úng mở miệng hỏi: “Nhị công tử, Tam công tử, chuyện gì xảy ra vậy?”
Nghe thấy giọng nói, Phượng nha hoàn quay đầu nhìn, nhất thời trợn to hai mắt:“Đinh chủ quản, không phải ngài ở trong tiệm gạo sao?”
Nghe thấytên người được Phượng nha đầu gọi, Kim Chuyên ngừng vùng vẫy, đám ngườiKim Khoáng ngây ngốc quay đầu nhìn về phía Đinh chủ quản, hắn ở bênngoài, vậy chẳng phải đại ca chạy vào cũng không cứu được ai sao?
“Có người đánh ta ngất rồi ném ở ngoài cửa trấn, là điếm canh (người gõ mõbáo canh giờ) nhìn thấy đánh thức ta, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/1526724/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.