Kim gia bị lửa cháy hừng hực được hàng xóm láng giềng trợ giúp, giảm bớtsức lửa, nhưng khói đen mù mịt cùng với mùi gạo bị đốt cháy thổi khắp cả trấn Lạc Thu, hun khói sặc sụa.
Phượng nha hoàn dùng nước thấm ướt khăn tay, đưa cho Kim Bảo Nhi.
“Phượng nhi, ngươi có nhìn thấy Đinh chủ quản hay không? Tại sao tiệm gạo gặpchuyện không may mà ngay cả cái bóng của hắn cũng không thấy, vị trí chủ quản này sao có thể đảm đương!” Kim Bảo Nhi chật vật lau khuôn mặt đãbị hun thành đen sì, cảm thấy kỳ lạ, Đinh chủ quản thường ngày có thể xử lý ổn thỏa tiệm gạo, tại sao có thể để lửa cháy tràn lan, đốt kho gạocủa Kim gia thành đống tro như vậy.
“Đại công tử, ta không chú ý…” Phượng nha hoàn cũng đen mặt, nàng ấp úng nói.
Đại công tử rất ít khi nổi giận, nhưng một khi đã nóng nảy thì ai cũngkhông thể trêu vào, làm sao mình lại xui xẻo như vậy, đụng phải miệngnúi lửa sắp phun trào.
“Không tốt, đại công tử,” Một ngườinghiêng ngả lảo đảo chạy tới, từng bước chân đều xiêu vẹo, nặng nề ngãnhào trên đất, vẫn cố nhịn đau bò lên, “Đêm nay Đinh chủ quản trực đêm,vẫn còn ở trong tiệm gạo, chưa từng rời khỏi.”
Nàng biến sắc, quay đầu nhìn hỏa hoạn sắp được dập tắt, trong lòng đã lạnh phân nửa.
Nghe thấy tiếng người nhanh chóng cứu hỏa la lên khiến cho mọi người vội vãdập lửa, mặc dù là người mệt tới mức ngã ngồi xuống, cũng vội vàng đứngdậy múc nước.
“Cái gì, nếu hắn chết bên trong thì Kim gia chúngta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/1526723/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.