Không chỉ Kim Bảo Nhi không rõ ràng mà ngay cả Lộ Nhi cũng có chút không hiểu, theo lý thuyết nàng ta chắc chắn sẽ bị mình làm tức giận mà nhảy dựng lên, sau đó đóng cửa lại, tuyên bố không thu nhận hắn làm đệ tử, nhưng nàng lại vui tươi hớn hở, có vẻ như vô cùng thích mình.
Lưu Vân thông minh, hai mắt quét một vòng lên người Lộ Nhi, ngồi xổm xuống, ôm lấy bả vai hắn.
“Này, tỷ làm cái gì thế, buông!” Lộ Nhi vùng vẫy vài cái, lại không dám dùngquá nhiều lực sợ bại lộ, đành phải lạnh lùng kháng ngị, tựa như mộtngười vốn có chút tài nghệ lại bị một đám ô hợp vây quanh, vô vị kêu lên “Cứu mạng, cứu mạng” vậy.
Nếu như Kim Bảo Nhi dùng thân phận nữ nhi để ôm mình thì hắn đương nhiên vui vẻ, nếu là tiên sinh thì khẳngđịnh muốn phản kháng!
“Tiểu quỷ này,” Lưu Vân nhéo nhéo lên cáimũi phấn nộn, làm như nhìn thấu hắn nghĩ cách không muốn tớitrường, “Ngươi không muốn làm đệ tử của ta cũng phải muốn, đáp án của ta là: Công không gọi là công thân(hôn),nữ không gọi là nữ thân (hôn),cùng một dạng đạo lý.”
Kỳ thật ý trong lời nói đó là, cái mà LộNhi gọi là công mẫu, trong chữ mẫu có từ ‘Mẫu thân’, nhưng trong côngkhông có ‘Công thân (hôn)’, nên nàng không gọi ‘Nữ thân (hôn)’ cũngcùng một đạo lý như ‘Công thân (hôn)’ ”.
Thật giỏi từ một suy ra ba, đáp án của nàng chẳng qua chỉ là che dấu tai mắt mọi người biến đổi vấn đề trả lời của hắn!
Lộ Nhi đen mặt, nữ nhân này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/1526718/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.