Vài ngày sau Băng đã hồi phục, cô đã bắt đầu đi làm lại, nghỉ hơn một tuầnmà số công việc đã chất lên như núi, vùi đầu vào công việc, vì chỉ cónhư vậy nó mới khiến cô nguôi ngoai phần nào. Tất bận từ sáng, mãi đếnchưa mới rảnh, vừa rời mắt ra khỏi đống giấy tờ, Băng khẽ xoay người dựa đầu vào ghế, thì điện thoại rung chuông:
A lô!
Sau khi trao đổi gì đó rất lâu:
Ok! Anh làm tốt lắm, tôi sẽ thưởng hậu hĩnh cho anh!
Khẽ cúp điện thoại, trên môi là một nụ cười giảo hoạt, có phần ghê rợn.
***
Trường cấp một
Băng đã lái xe đến đó từ khá sớm, từ sớm, ngồi trong xe, Băng đưa mắt nhìnqua ô cửa sổ, có rất nhiều học sinh đang vui chơi ở đó, nhưng ánh mắt cô chỉ tập trung vào một cô bé, khá xinh xắn, tóc thắt bím, mặc đồng phụcđang chơi trò nhảy dây ở kia, Băng cứ đứng đó quan sát rất lâu, một lúcsau, cô mới kéo cái kính lên, trên môi là một nụ cười rất khó diễn tả:
Mọi chuyện nên bắt đầu từ đây!
Nhanh chóng cho xe rời đi, cô không về nhà mà đến một quán ca fe, bước vàobên trong, vẻ đẹp sang trọng, quyến rũ của cô ngay lấp tức thu hút mọiánh nhìn, cô chọn một bàn, ở trong góc nơi rất yên tĩnh, vì người mà côsắp gặp đây, và câu chuyện giữa họ càng ít người càng tốt, sau khi gọimột ly café Băng nhâm nhi, người đó xuất hiện trước mặt Băng:
Đến rồi sao?
Người đàn ông này gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876974/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.