Loan ở lại nhà Carolina cho đến tận khuya muộn, chờ mãi không thấy cô về,Loan có vẻ lo lắng, thường xuyên đi lại, chốc chốc lại ngóng ra cửa.Chợt một tiếng kẹt cửa, khá mạnh nó làm Loan tỉnh giấc, khi cô vừa mớithiếp đi, khẽ dụi đôi mắt nhìn Carolina, khuôn mặt mệt mỏi, bước chânlảo đảo, toàn thân bốc lên mùi rượu, hơn nữa trên người còn có rất nhiều dấu hôn. Vất vả lắm Loan mới có thể đưa cô vào ghế:
Phù! Cậu đi đâu mà giờ mới về!( Loan trách móc)
Kệ mình! Cậu về đi!
Cậu! Băng nhi bị thương đó, mà cậu lại say xỉn thế này, mình không biết là con bé sẽ sống thế nào đây?
Hứ! sống thế nào, cậu nghĩ mình sống tốt chắc!( Cô cười tự khinh bỉ bản thân)
Cậu!
Loan vô cùng giận giữ, cô lay người Carolina rất mạnh:
Cậu tỉnh lại đi! Cậu định sống như thế này đến bao giờ nữa hả?
Carolina không còn tỉnh táo, cô xô Loan ngã mạnh ra sàn:
Cậu thì hiểu cái gì chứ? Vì cậu đâu có phải là mình?
Loan cố gắng đứng dậy khá đau sau cú xô vừa rồi:
Đúng! Đúng là mình không hiểu, nhưng cậu có cần đầy đọa bản thân mình vì anh… vì anh ta như vậy?
Carolina cố đứng vững, đôi bàn tay cố bám vào người Loan:
Đúng! Mình rất yêu anh ấy, nhưng anh ấy đã bỏ mình để theo một người phụ nữkhác, cậu không biết đâu mình đau, đau đớn như muốn chết, cậu có tinkhông mình đã từng có ý nghĩ là sẽ giết cô ta, cái người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876920/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.