Anh! Anh đừng đi mà, anh ở lại với em đi!
Loãn vẫn cầm chặt tay Định không buông:
Ngoan nào nghe anh ngủ đi!
Không!
Vì biết tính cách của cô rất ngang bướng vậy nên Định buộc lòng phải ở lại:
Ngủ đi! Anh sẽ ở bên em được chưa?
Ừm!
Loan nhắm mắt lại rồi lại choàng mở mắt ra:
Anh! Anh có yêu em không?
Loan! Sao em cứ hỏi đi, hỏi lại vậy?
Kệ! Anh trả lời đi!
Có! Anh yêu em được chưa?
Ừm! Anh yêu em!
Ừm!
Loan bỗng choàng dậy ôm cổ Định nhìn thẳng vào mắt anh, bị ánh mắt cô xuyên thấu, Định không thể lảng tránh, anh cũng nhìn cô:
Sao vậy?
Loan khẽ hôn nhẹ vào môi Định, trước giờ cô vẫn luôn chủ động như vậy:
Anh! Em yêu anh, yêu anh nhiều lắm!
Ngốc ạ! Anh biết mà! (Định nói giọng cưng nịnh)
Loan khẽ cần tay Định đặt lên ngực mình, dường như cô muốn cho anh biết nhịp đập của trái tim mình:
Anh có nghe thấy gì không, trái tim em chỉ loạn nhịp khi ở bên anh thôi!
Định không nói gì:
Anh biết rồi! Em ngủ đi! Ngoan nghe lời anh!
Khẽ đặt Loan nằm xuống, Loan tay vẫn bám chặt cổ Định, cô lại hôn vào môi Định:
Đừng có như vậy nữa, ngoan nghe lời anh ngủ đi!
Anh! Em muốn là người của anh!
Sao? Em say rồi! Đừng nói bậy mà, ngủ đi!
Không! Em thực sự muốn làm người phụ nữ của anh, thật đó!
Định mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876906/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.