Này từ từ thôi, đừng chạy mà!
Anh lại đây, lại đây nhanh lên đi!
Loan vừa chạy vừa gọi anh khuôn mặt toát lên sự hứng khởi, thích thú đến kìlạ, mãi lúc sau anh mới đuổi kịp cô, khoác tay lên vai cô:
Xem em kìa em vui thế sao?
Đương nhiên rồi, cả ngày ngồi máy tính không à, chán chết, anh xem bên ngoàitrời vẫn xanh, vẫn đẹp, nắng có phải rất đẹp phải không?
Ừm! Phải rồi!
Khẽ củng nhẹ đầu cô, cười:
Mà sao anh hôm nay lại đưa em đi chơi vậy, không phải anh rất bận hay sao?
Ừm! Cũng khá bận, nhưng... miễn là em vui không phải sao?
Ừm! Đúng là chỉ anh hiểu em, yêu ghê cơ!
Vậy sao?
Ừm! Đi nào, nhanh lên!
Họ kéo nhau đi dạo trên đường, trời hôm nay quả thật rất đẹp, nắng vàngnhẹ, không quá gắt, gió khá mạnh, không khí thoáng đoãng, rất dễ chịu.Trời bên ngoài vẫn đẹp như vậy mà sao lòng anh lại bất an đến vậy, nhấtlà khi nhìn Loam vui vẻ như vậy, cô ấy rất trong sáng, không hề có chútlo lắng, suy nghĩ gì, rất vô tư, đúng vậy có lẽ vì những ưu điểm này màanh đã.
Anh! Lại đây!
Chuyện gì vậy?
Loan khẽ đưa một cánh hoa vào mũi anh:
Anh thấy sao?
Vì là dân trồng hoa nên anh rất nhanh chóng nắm bắt được mùi hương này:
Ừm! Mùi nhẹ, dễ chịu, không tồi đâu!
Anh cũng nghĩ vậy sao?
Sao vậy, ý em là chúng ta sẽ sản xuất chúng?
Ừm! Sao lại không chứ, em thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876905/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.