Hạ sau khi vào nhà, leo ngay lên phòng, ném cái túi lên giường nằm dài radường như cô quá say, Lâm đi phía sau Hạ lên tới phòng, trước thái độcủa Hạ vừa nãy, anh rất tức tối, tay nắm chặt vào đấm cửa, đạp mạnh chân vào cửa, chiếc cửa đập vào thành phát ra âm thanh ghê rợn, anh tiến lại gần Hạ gằn giọng quát Hạ:
Sao em lại không nghe điện thoại! Em chán sống rồi sao?
Hạ vẫn nằm im không trả lời,Lâm vẫn tiếp tục tra vấn, Hạ khẽ xoay người nhìn Lâm:
Có cần thiết không? Em chẳng nói em có thể tự về rồi sao?
Em! Em!
Lâm nắm chặt tay Hạ, nó khiến đau đớn:
Anh muốn làm gì vậy?
Hạ vung tay hất Lâm ra, nhìn anh bằng một ánh mắt lạnh lùng:
Em ra ngoài đây! Em không muốn ở cùng anh!
Lâm kéo tay Hạ quát:
Hạ! Em đứng lại đó!
Không!
Hạ chạy nhanh ra phía cửa:
Em ngủ ở đây đi! Anh ra ngoài!
Khẽ buông tay Hạ ra, Lâm bực tức ra ngoài, Hạ cũng không quan tâm trèo lên giường ngủ say sưa.
Vài ngày sau, tại nhà Hạ:
Dậy đi! Còn ngủ nướng nữa sao?
Lâm theo thói quen đi thể dục về đánh thức Hạ, Hạ dụi mắt đi vào phòng tắm, thay đồ đi làm:
Em định đi làm ngay sao?
Đúng! Công ty có chút việc nên em phải đi sớm!
Được! Để anh trở em đi!
Không! Không cần!
Sao?
Bắt đầu từ hôm nay em sẽ tự đi làm lại, Hạ vớ vội sấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876841/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.