Lại một buổi sáng bình thường trên căn nhà của Lâm và Hạ, Hạ đang ngủ trên giường:
Cô là ai?
Một người phụ nữ ăn mặc rất chỉn chu, khuôn mặt sắc lạnh, không nói không rằng, Hạ vẫn không ngừng hỏi:
Cô là ai vậy?
Hạ tiến lại gần người phụ nữ, chợt người phụ nữ đó xô ngã Hạ, trước khi Hạ kịp nói gì, một cái tát cực mạnh vào khuôn mặt trắng trẻo, cái tát mạnh khiến má Hạ ửng hồng, khóe môi khẽ chảy một chút máu:
Cô! Sao cô làm vậy?
Người phụ nữ không nói gì, cô ta đứng đó, giơ guốc lên dáng mạnh vào Hạ maymà né được, khẽ cười một cái, cúi người xuống, gằn giọng lên, một giọngnói khiến Hạ run rẩy:
Cô muốn làm gì?( Hạ giật mình lùi người lại)
Cô! Cô không được phép, không được phép vui vẻ, nghe rõ chưa?
Hạ không hiểu gì, nước mắt giàn giụa, người phụ nữa đó không ngừng đe dọaHạ, Hạ hét lên, rồi vội bật dậy, cả người đều ướt đẫm mồ hôi, thấy hạhét lớn, Lâm vội chạy vào:
Em! Em sao vậy?
Lâm khẽ lấy tay lau nhẹ đi giọt mồ hôi trên chán Hạ:
Em không sao?
Hạ khẽ đẩy tay Lâm ra, đôi bàn tay lạnh toát run rẩy, không chỉ có tay mà người Hạ đang run rẩy:
Uống nước đi!
Hạ khẽ nhấp môi một chút:
Sao rồi đỡ hơn chưa?
Ừm!
Em xanh xao lắm, để anh gọi bác sĩ!
Không! Anh đừng gọi!
Em! Sao ngang quá vậy, ốm như vậy mà lại!
Em.. không sao chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876828/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.