Lại một buổi sáng trong trẻo bước đến, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu sáng trên ô cửa sổ, nhưng trong phòng ngủ khá kín khi bị che bởi những cái rèm xa hoa, lộng lẫy kia thì nắng nào vào cho được. Hạ vẫn đang ngủ nướngtrong phòng, vẫn say sưa ôm cái gối, mơ mộng điều gì xa vời. Nhưng khung cảnh yên tĩnh nhanh chóng bị Lâm phá hoại, tiếng giày cồm cộp bước vàomặc dù không lớn nhưng rất dồn dập, bước chân này cho thấy Lâm đang rấtvội, và đang rất gần Hạ. Lâm nhanh chóng kéo cái rèm lên, xoạt! Tiếngnhững chiếc rèm bị kéo ra một cách mạnh mẽ, những chiếc rèm dày che nắng nhanh chóng bị thu lại buộc lại gọn gàng. Những tia nắng lúc này khôngcòn vật gì ngăn cản đã nhanh chóng xuyên qua, chiếu thẳng vào chiếcgiường được kê theo hướng mặt trời, Hạ bị nắng đánh thức, nắng quá mạnhhay Hạ không thể tỉnh ngủ ngay mà mắt Hạ cứ nhắm chặt lại. Cố kéo cáichăn lên che kín mặt, miệng lẩm bẩm gì đó:
Em! Còn muốn ngủ đến bao giờ nữa.
Lâm cất giọng nói lên phá tan không khí tĩnh lặng, Hạ bị Lâm đánh thứcnhưng vẫn không chịu dậy, khẽ xoay người chùm cái chăn lên như khôngnghe thấy. Lâm vẫn ngồi đó gọi một hai lần nữa, nhưng Hạ vẫn ngoan cố.Lâm không gọi nữa, kéo thật mạnh một cái, cái chăn bị tốc lên với sứcmạnh cực lớn, nhanh như cắt một cái tát mạnh vào chân, Hạ bị đau trở nên bực dọc vùng dậy:
Trời ơi! Anh làm cái gì vậy?
Lâm vẫn đứng đókhông nói gì, Hạ vừa ngáp, vừa cố mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876808/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.