Sau khi kết thúc tuần trăng mặt, Lâm và Hạ nhanh chóng trở về nhà, họ không sống chung với gia đình của bà Lan, hai người được gia đình bà Lan muacho một căn hộ cao cấp, nằm trong thành phố, với điều kiện gia đình Lâmthì một căn hộ như không hề khó khăn gì. Ngay khi đáp máy bay xuống, Lâm đã lái xe đưa Hạ về nhà mới của họ.
Trên xe, lúc này Hạ không nói gì, đã mấy ngày kể từ khi gây gổ Hạ đã không nói gì cả, Lâm cũng mặc kệ không nói gì:
Tối nay! Chúng ta sẽ tới nhà anh để dự tiệc, cả gia đình em nữa vậy nên em liệu cư xử!
Em biết rồi!( Hạ lạnh lùng khẽ vuốt lấy mái tóc)
Vết thương trên chán sao rồi, để anh đưa em đi bác sĩ!
Không! Không cần đâu!
Sao được chứ?
Hạ không nói gì, Lâm cũng không tiện hỏi thêm. Khi vừa tới nhà:
Dạ thưa cô cậu về rồi ạ?
Một cô bé nhanh nhẹn, đón tiếp:
Ừm! Mang đồ vào nhà đi!
Vâng!
Em có mệt không? Có muốn uống một chút nước cam không?
Không cần đâu! Em muốn nghỉ ngơi một chút, em hơi mệt!
Khẽ đưa tay lên chán Hạ:
Em không sao chứ? Có cần gọi bác sĩ không?
Không cần đâu, em chỉ cần nghỉ ngơi một chút thôi!
Ừm vậy em nghỉ chút đi!
Buổi tối, tại nhà Lâm:
Hai con về nhà rồi, sao nào tuần trăng mặt có vui không?
Bà Lan vui mừng chào đón hai người về nhà, Lâm với Hạ đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876806/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.