Edit: Huyết Vũ | Beta: Vi Yên, Ngư Nhi
Lý Tung Dương nhìn thấy cô gái co rúm người, đi từng bước về phía mình thì sững người trong chốc lát.
Dường như trong trí nhớ của anh chưa từng xuất hiện một khuôn mặt nào như vậy.
Có lẽ là do trước giờ anh không hay để ý đến người ngoài, cũng có thể là vì bệnh mù mặt nhẹ nhưng nói chung là anh không nhận ra người trước mắt mình.
Cô gái ngồi xuống đối diện với anh, ánh mắt mở to vô hồn đầy tơ máu như mắt thỏ đang bị hoảng sợ quá mức, len lén nhìn ra cửa sổ vài lần rồi mới nhìn anh.
Lý Tung Dương moi hết ruột gan, lục hết trí nhớ từ trước đến nay của mình mới nhớ mang máng về cô gái có nét tương tự với người trước mặt này.
Trước đây, cô có khuôn mặt trẻ con với đôi mắt rất to, răng hơi hô nhẹ, nhìn không thấy lạ mà còn làm người ta thấy xinh đẹp hoạt bát. Bây giờ, cả người cô gầy sọp lại chỉ còn da bọc lấy xương, khuôn mặt khô quắt lại chỉ có một đôi mắt mở to đầy lo sợ nghi ngờ.
Rốt cuộc mấy năm nay cô đã xảy ra chuyện gì.
"Tống Thanh Sương..."
Yết hầu Lý Tung Dương khô khốc, anh cẩn thận gọi tên cô.
Cô gái nghe thấy vậy theo bản năng co rúm người lại, giống như bị động kinh nhìn chằm chằm mười ngón tay đang nắm chặt lấy nhau của mình ở trên bàn, gật đầu.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Sợ làm cô giật mình phát điên tại chỗ nên Lý Tung Dương cố gắng giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/wechat-cua-ban-trai-cu-cu-am-lay-toi/1037638/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.