Tối qua, cho đến khi tôi dỗ được Phum xong thì tôi cũng xong, ấy nhầm, tôi cũng phải mất một khoảng thời gian khá lâu. Không hiểu giận dỗi cái gì là dai khiếp, giày vò tôi y như một con búp bê tình dục (ờm, tôi có so sánh hơi thô không nhỉ?). Chưa kể hôm nay có tiết buổi sáng, tôi đành lê tấm thân tàn tạ này đi học, haizzz.
Định là chiều tối thì nhanh chóng phi về nhà. Như mọi người cũng biết rồi đấy, giờ cuối tuần nào Phum và tôi cũng tách nhau ra, ai về nhà nấy, không có chú Pui lại tủi thânnnnn ^o^
Nhưng chiều nay thay vì được về quán nhấm nháp ly latte thơm thơm và được nằm nghỉ ngơi thẳng cẳng ở nhà thì tôi lại phải ngồi đợi thằng người sắt Phum tập bóng. Chẳng hiểu nó lấy đâu ra sức mà tập từ năm giờ chiều đến tận tám giờ tối mà vẫn còn tập tiếp được.
Tao biết là cuối tuần sau chúng mày thi đấu rồi nhưng mày làm ơn hiểu lòng tao chút được không? Tao buồn ngủ, tao mệt, tao rã hết cả người ra rồi T_T tao muốn về nhà!!!
Cuối cùng thì một người như tôi cũng chỉ có thể phẫn nộ trong âm thầm và giải tỏa bức bối bằng cách nằm lăn trên sân tập bóng, tiếp tục đợi thằng Phum và thằng Kleun hoàn thành quá trình huấn luyện khắc nghiệt. Hơn tám giờ tối rồi mà tụi nó vẫn chưa ngừng, này là tập cho trận thi đấu cấp trường đại học hay cấp thế giới nữa không biết.
"Nếu muốn nằm thì ra chỗ dưới khán đài mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/we-are-cau-chuyen-tinh-yeu-cua-chung-ta/3570095/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.