Khương Nghênh hỏi với ngữ điệu khá bình tĩnh, người phụ nữ hoảng sợ lùi lại hai bước.
"Tôi... tôi không hiểu cô nói gì."
Người phụ nữ lắp bắp trả lời và nuốt khan.
Khương Nghênh quan sát phản ứng của người phụ nữ và bước đến gần cô ta hơn.
Người phụ nữ ngẩng đầu sợ hãi nhìn Khương Nghênh, Khương Nghênh cúi đầu ghé sát vào tai cô nói bằng giọng chỉ có hai người họ nghe được:
"Là Châu Kỳ phải không?"
Người phụ nữ ngạc nhiên quay lại nhìn Khương Nghênh.
Khương Nghênh cười khẩy lui về phía sau:
"Cô đi đi!"
"Cô... cô không gọi cho bà Tôn sao?"
Khương Nghênh đi về phía bàn làm việc:
"Tôi không có hứng thú với việc nhà của người khác."
Khương Nghênh nói xong, người phụ nữ tuyệt vọng bỏ chạy.
Trong văn phòng chỉ còn lại Kiều Nam và Khương Nghênh, Kiều Nam nghi ngờ nói:
"Trưởng phòng Khương, chị vừa nói gì với người phụ nữ đó? Tại sao cô ấy lại sợ hãi như vậy?"
Khương Nghênh vân vê nghịch cốc cà phê trên bàn:
"Không có gì."
Có vẻ như Lục Mạn đã bắt đầu hành động.
Bà ta muốn làm gì?
Dò xét? Hay là muốn đẩy cô vào chỗ chết?
Khương Nghênh liếc nhìn bức tranh trên cốc cà phê, nhìn một lúc rồi đặt cốc cà phê xuống nói:
"Lát nữa Thiệu Hạ sẽ đến, bảo cô ấy đợi tôi một lát, tôi lên văn phòng của Sếp Châu."
Kiều Nam vừa mới trải qua chuyện như vậy, giờ không dám tái phạm, khách khí đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539438/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.