Đối thủ hung hãn lao tới, vẻ mặt giận dữ hiện rõ.
Khương Nghênh nghe thấy động tĩnh bèn ngước mắt lên, nhẹ nhàng liếc nhìn đối phương, chắc chắn là không quen biết.
Người phụ nữ đứng trước cửa khoảng 30 tuổi, ăn mặc chỉnh tề, dung mạo ưa nhìn nhưng lại có khí chất khá phong trần.
So với sự bình tĩnh của Khương Nghênh, Kiều Nam có vẻ hơi kích động:
"Bảo vệ đâu? Tại sao ai cũng cho vào hết vậy?"
Người phụ nữ nghe Kiều Nam nói vậy, nét giễu cợt khinh thường hiện lên trên gương mặt:
"Cô cho rằng bảo vệ trước cửa có thể ngăn cản được tôi sao?"
Sau khi người phụ nữ nói xong, không chờ Kiều Nam trả lời, Khương Nghênh, người ngồi sau bàn đã bình tĩnh nói:
"Sau lưng cô có người nhà họ Châu chống đỡ, bảo vệ ngoài cổng đúng là không thể ngăn cản được cô."
Người phụ nữ nghe xong sửng sốt, ánh mắt chột dạ, nhưng khí thế lại không hề suy yếu chút nào:
"Ai cần dựa giẫm nhà họ Châu các người!"
"Nhà họ Châu các người? Ai nói với cô tôi là người nhà họ Châu?"
Người phụ nữ nghẹn lời.
Người phụ nữ bị Khương Nghênh chất vấn không nói nên lời, trong phòng làm việc trở nên tĩnh lặng.
Kiều Nam đứng ở bàn làm việc hỏi nhỏ Khương Nghênh:
"Trưởng phòng Khương, chị có muốn gọi bảo vệ không?"
Khương Nghênh hạ giọng đáp:
"Không cần, hôm nay cứ để cô ta làm ầm ĩ đi."
Kiều Nam lo lắng:
"Cô ta làm ầm lên như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539437/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.