Bầu không khí khá căng thẳng, Tôn Chấn và Khương Nghênh nhìn nhau.
Người trước đầy giận dữ, trong khi người sau lại vô cùng bình thản.
Bầu không khí như vậy kéo dài ước chừng nửa phút, Tôn Chấn nghiến răng gượng cười:
"Trưởng phòng Khương quả nhiên đúng như lời đồn, thủ đoạn không tầm thường chút nào."
Khương Nghênh vẫn bình tĩnh nói:
"Quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả."
Tôn Chấn cầm lấy tách trà trên bàn, liên tục nhấp vài ngụm:
"Làm sao tôi có thể tin được sau này cô sẽ không uy hiếp tôi bằng chuyện này?"
Khương Nghênh:
"Anh Tôn, tôi là người xử lý khủng hoảng truyền thông cho Châu Thị Media, chứ không phải là một tên lưu manh hay xã hội đen. Tôi vẫn xem trọng danh tiếng."
Khương Nghênh nói xong, Tôn Chấn nhìn chằm chằm Khương Nghênh vài lần để chắc rằng cô không nói dối, anh ta hít một hơi thật sâu rồi nói:
"Cho tôi một chút thời gian, chuyện này cần phải tính toán lâu dài."
Khương Nghênh liếc nhìn đồng hồ báo thức trên bàn của Tôn Chấn:
"Ba tiếng đồng hồ."
Tôn Chấn trợn tròn mắt: "Cái gì?"
Khương Nghênh cười nhẹ:
"Ba tiếng là giới hạn mà tôi có thể chấp nhận."
Tôn Chấn nói với vẻ mặt nghiêm trọng:
"Sao có thể được chứ?"
Khương Nghênh ngoảnh mặt làm ngơ:
"Tôi tin anh Tôn có năng lực này."
Khương Nghênh nói xong, không đợi Tôn Chấn trả lời, cô đã đứng dậy, mỉm cười chào tạm biệt anh rồi bước đi.
Nhìn theo Khương Nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539428/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.